ĐỨC PHẬT VÀ NÀNG - Trang 542

cùng thỉnh cầu Phù Kiên Tây chinh, đồng thời tình nguyện làm “người dẫn
đường” cho quân đội Tây chinh của Phù Kiên.

Tôi tròn xoe mắt nhìn Pusyseda. Thật không ngờ, những diễn biến lịch

sử mà tôi thuộc làu làu về giai thoại này, lại do cậu ta sắp bày tất cả.

- Từ lâu tôi đã nể phục Phù Kiên, tôi muốn dựa vào sức mạnh của ông ta

để trừ bỏ Bạch Thuần. Phù Kiên hứa hẹn sẽ đối xử với Khâu Từ như nhà
Hán, cho phép Khâu Từ tự trị, chỉ cần hàng năm cống nạp đầy đủ là được.
Tôi biết anh trai mình lúc nào cũng đăm đắm hướng về đất Hán, muốn đến
đó tìm chị, lại lo huynh ấy gắn bó quá mật thiết với Bạch Thuần thì sau này
sẽ bị vạ lây, nên trước mặt Phù Kiên, tôi đã hết lời ca ngợi tài trí của huynh
ấy và khuyên Phù Kiên mời huynh ấy đến Trường An truyền pháp. Phù
Kiên vốn nghe danh anh tôi đã lâu, nên đã hạ lệnh cho Lữ Quang nhất định
phải công phá Khâu Từ, sau đó lập tức đưa anh tôi về Trường An.

Tôi không thốt nổi nên lời, sao lại có chuyện như vậy…

- Ngải Tình, tôi đâu ngờ Phù Kiên lại bị nước Tấn đánh bại vào lúc này,

nước Tần của ông ra vốn hung mạnh nhất Trung Nguyên kia mà! Tôi lại
càng không thể tin được, Lữ Quang nhân dịp này mưu đồ xưng bá Tây vực,
đã giam cầm anh tôi. Nguyên nhân sâu xa những bất hạnh của huynh ấy
đều do tôi gây nên.

Khuôn mặt Pusyseda đầy vẻ hổ thẹn, bàn tay đan chặt vào nhau như

muốn vò nát nỗi bi phẫn.

- Nếu được, tôi sẵn sàng chịu tội thay huynh ấy. Mỗi lần nhìn huynh ấy

rơi từ trên lưng ngựa xuống, tôi cảm thấy vô cùng đau đớn.

Bên ngoài cửa xe lại rộ lên những tràng cười, âm thanh ấy tựa như những

mũi tên từ bốn phương tám hướng bắn thẳng vào tôi, tôi như muốn ngã
quỵ, phải vịn vào cánh tay của Pusyseda.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.