ĐỨC PHẬT VÀ NÀNG - Trang 665

Chúng tôi nghỉ ngơi hết ba ngày mới lên đường. Rất nhiều người trong

số hàng nghìn người thiệt mạng ấy đã bị nước lũ cuốn trôi, không tìm được
thi thể, chỉ tìm và vớt được một phần ba, binh lính đào một hố chôn lớn, đặt
tất cả xuống và lấp đất. Họ đã mất đi mạng sống chỉ vì sự ngu xuẩn và cố
chấp của Lữ Quang, vậy mà ngay cả bia mộ cũng không có. Rajiva bận rộn
suốt ba ngày, vì chàng kiên trì tụng kinh siêu độ cho từng nạn nhân một.
Giờ đây, mỗi khi nhìn thấy Rajiva, Lữ Quang lại sa sầm mặt mày và né
tránh, có lẽ vì xấu hổ.

Ba ngày sau, chúng tôi lại tiến vào hẻm núi bi thảm đó, cả đoàn người

bước đi lặng lẽ, chỉ có tiếng bước chân và tiếng vó ngựa, tiếng lục lạc lanh
canh vang động giữa khe núi. Trên cao, ánh mặt trời vẫn chiếu rọi rực rỡ.
Hàng nghìn con người đã trở thành những linh hồn chỉ trong một đêm,
nhưng liệu có ai, có ai sẽ nhớ tới họ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.