ĐỨC PHẬT VÀ NÀNG - Trang 808

nóng ran, ngọn lửa khao khát bị kìm nén bấy lâu, nay đã được dịp cháy
bùng.

Đã bao lâu rồi chúng tôi chưa được dành cho nhau? Kể từ khi nạn đói ập

tới, trong đầu chúng tôi chỉ toàn những vấn đề sinh tồn. Trại tị nạn trong
không gian gia đình quá ư chật chội, dạ dày gõ trống mỗi đêm, trong tình
cảnh ấy, ai còn có thể nghĩ tới thứ gì khác ngoài miếng cơm manh áo? Hôm
nay, được ăn một bát mì to kèm thịt, được tắm rửa sạch sẽ sau một tháng
trời nhịn tắm, lại có một căn phòng sáng sủa, thoáng đãng dành riêng cho
hai chúng tôi thế này, ngọn lửa khát khao ấy không bùng lên mới lạ.

Miệng chàng vẫn vương vất hương vị của món mì khi nãy, toàn thân

chàng vẫn tỏa ra mùi đàn hương quyến rũ thân thuộc. Đó là mùi vị đặc
trưng của cơ thể chàng, mùi hương ấy đã hớp hồn tôi từ khi chàng còn là
một thiếu niên. Bao năm qua, tôi như một con nghiện, chìm đắm trong mùi
hương ấy, không sao “cai” nổi. Tôi tham lam liếm đầu lưỡi chàng, mời gọi
chàng “giao lưu”. Tôi khẽ cắn vào lưỡi chàng, như để thưởng thức lại
hương vị thơm ngon của bát mì khi nãy, “động thái” đó khiến chàng rên lên
khe khẽ.

Hơi thở ngày một gấp gáp, hừng hực, ngọn lửa trong mắt chàng bùng lên

mãnh liệt. Một tay đỡ lấy vai tôi, tay kia luồn xuống dưới eo tôi, nụ hôn
nồng nàn chưa dứt, chàng đã nhấc bổng tôi lên.

- Ngải Tình, nàng gầy đi nhiều quá…

Tôi ngả đầu vào ngực chàng mỉm cười, bàn tay mân mê gương mặt thanh

tú với hàng lông mày dài, cao vút của chàng, dịu dàng nói:

- Chàng cũng vậy…

Đặt tôi lên chiếc giường đã được trải một chiếc ga sạch sẽ, chàng trùm

người lên cơ thể tôi, bàn tay với những ngón thon dài, gầy guộc âu yếm
vuốt ve gương mặt tôi, ánh mắt chứa chan yêu thương:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.