DUNE - XỨ CÁT - Trang 331

“Hoàn toàn không. Tôi cho cậu ấy uống
thuốc an thần rồi.”

“Nó thích nghi tốt với sự thay đổi chứ?”

“Tốt, chỉ có điều hơi quá mệt. Cậu ấy bị
kích động, nhưng trong hoàn cảnh này thì
có đứa trẻ mười lăm tuổi nào mà không
thế cơ chứ?” Ông đi về phía cửa, mở ra.
“Cậu ấy ở trong này.”

Jessica bước theo sau, ghé mắt nhòm vào
một căn phòng tối.

Paul nằm trên chiếc giường hẹp, một tay
để dưới chiếc chăn mỏng, tay kia vắt qua
đầu. Các bức rèm dát gỗ mỏng ở cửa sổ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.