DUNE - XỨ CÁT - Trang 427

Một làn sóng tự thương cảm - mà ông lập
tức xem thường và bác bỏ - lướt qua
ông, và bởi lý do nào đó ông chợt nhớ
lại hai câu trong bài thơ Gurney Halleck
thường ngâm:

“Phổi ta nếm bầu không khí của Thời
gian

Thổi qua cát đổ...”

Thế đấy, Gurney sẽ tìm thấy cả đống cát
đổ ở nơi này, Công tước nghĩ. Phía bên
kia những vách đá trông như phủ băng
dưới ánh trăng đó là sa mạc trung tâm -
đá trơ trụi, cồn cát, bụi bay tứ phía, một
vùng hoang vu khô cằn không có tên trên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.