ĐỪNG BẮT TÔI YÊU EM - Trang 135

"Trời, đúng là đẹp không góc chết mà..."

"Họ chẳng xứng đôi gì cả. Nhìn người đàn ông kia đã thấy là bị gò ép

rồi."

Một người hầu đứng cười khinh bỉ nhìn bọn họ. Lời này lọt vào tai của

cả hai người, Dục Nam và Diệp Mi. Diệp Mi coi như chẳng nghe thấy gì,
ung dung bước tiếp. Bàn tay đang nắm chặt với tay cô đã buông ra.

Dục Nam cười nhếch mép tiến về phía cô giúp việc vừa rồi.

"Em tên gì vậy?"

Cô ta ngại ngùng cúi đầu. Thầm mừng trong bụng.

"Dạ, em tên Phong Nhi ạ."

Diệp Mi cười cười, khoanh tay đứng xem kịch vui. Nhìn cái nụ cười

kia của anh, cô đã biết ngay là có trò vui rồi.

"Thế à, vậy em có người thân, họ hàng gì không?"

"Dạ, bố mẹ và em trai em ạ."

Anh cười tươi rồi rút điện thoại ra. Anh bấm nhanh dãy số rồi chờ

máy.

"Dạ, lão đại có gì sai bảo ạ?"

"Tìm gia đình của người tên Phong Nhi, cho họ một số tiền thật lớn..."

Mắt Phong Nhi sáng lên. Không ngờ cô lại tìm được món hời to vậy.

Dục Nam khẽ cười nhẹ.

"Coi như đền bù cái chết và tang lễ của con gái họ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.