ĐỪNG BẮT TÔI YÊU EM - Trang 136

Lần này Phong Nhi không thể tin nổi. Cô như muốn nói gì đó thì một

tiếng "rắc" vang lên. Đầu cô bị Dục Nam bẻ mạnh một cái. Phong Nhi ngã
gục ngay tại chỗ. Không ai xung quanh dám nhúc nhích.

Dục Nam ung dung rút khăn từ trong túi áo rồi lau tay. Diệp Mi nhìn

đám người hầu đang run cầm cập.

"Thu dọn."

Dục Nam ném cái khăn lên cái cơ thể không hồn kia rồi bước ra chỗ

Diệp Mi.

"Anh không nể mặt em là chủ nhà mà ra tay giết người của em vậy à?"

Dục Nam cười nhẹ, ôm lấy eo cô.

"Sao phải nể mặt, sớm hay muộn thì đây cũng là nhà của chúng ta, của

anh và em."

Diệp Mi dựa nhẹ vào người anh, hai người tiến vào trong phòng

khách.

Một cậu bé trong bộ vét đen chậm rãi trèo xuống khỏi ghế sô pha.

Trông vừa đáng yêu vừa chững chạc. Cậu ta mang vẻ mặt lạnh như tiền,
không cảm xúc dù cậu mới chỉ là trẻ con. Mắt cậu lướt nhanh đánh giá
người đàn ông trước mặt.

"Mẹ, nếu đây là bố con thì con xin nhận xét thẳng. KHÔNG ĐẸP

TRAI LẮM."

Dục Nam đơ ra trước ngón tay bé nhỏ đang chỉ anh.

Diệp Mi cất bước đến chỗ cậu nhóc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.