ĐỪNG BẮT TÔI YÊU EM - Trang 150

Diệp Mi vẫn bế Dục Khiêm đang say giấc trong tay. Dục Nam chần

chừ một lúc rồi ôm lấy eo Diệp Mi dẫn cô vào trong nhà. Diệp Mi có chút
bất ngờ nên nảy người lên như bị điện giật.

Qua cánh cửa chạm khắc vàng vô cùng tinh xảo là một hành lang dài

được trải thảm trắng. Cứ cách 10 bước thì lại là một chùm đèn gắn kim
cương toả sáng trên đầu. Hai bên tường treo vô số các bức tranh cổ kính từ
những năm thập niên bốn mươi, năm mươi. Bước qua hành lang dài thì một
đại sảnh hùng vĩ hình vòng tròn hiện ra gồm cậu thang uốn nối lên tầng hai.
Mỗi bậc thang lại mang những bức vẽ khác nhau, rất cầu kì. Hai bên cầu
thang là hai khung cửa hình vòm cung được chạm khắc tinh tế. Một bên
dẫn về phòng ăn, một bên dẫn về phòng khách.

Diệp Mi và Dục Nam đi về phòng bếp. Tiếng nhạc Jazz từ trong vọng

ra. Một cô gái đang đứng đằng sau gian bếp. Chân cô múa lượn theo điệu
nhạc. Tay thì không ngừng nấu nướng. Chiếc váy xoè nhẹ nhàng như thiếu
nữ uyển chuyển theo đôi chân. Mái tóc vàng uốn xoăn. Cô còn đeo thêm
một chiếc tạp dề màu đỏ, ôm lấy vòng eo thon gọn.

Mùi thức ăn thoảng thoảng làm Dục Khiêm tỉnh giấc. Thằng bé trèo

tót khỏi lòng Diệp Mi.

"Cô Nhi, con đến rồi. Khiêm nhi của cô đến rồi."

Dục Nhi thoát khỏi điệu nhảy của mình. Cô ôm lấy lấy Dục Khiêm,

nhấc bổng thằng bé lên. Cô hôn chi chít lên mặt cậu nhóc. Dục Khiêm có
vẻ đã quen với việc này nên cũng không lộ rõ sự khó chịu ra ngoài.

"Cô Nhi, hôm nay, con dẫn theo ba con đến đấy."

Dục Nhi nghe xong mà khựng lại. Mắt cô liếc về phía cửa phòng bếp.

Tim cô như ngừng đập khi nhìn thấy Dục Nam đang sát khí bừng bừng
đứng đó. Nhìn cách anh ôm eo Diệp Mi, cô đoán 8, 9 phần thì anh ấy cũng
đã biết chuyện. Thôi kiểu này cô toi rồi. Chết chắc rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.