Bỗng Dục Nam dừng lại. Anh quay người Diệp Mi lại. Để cô hướng
về phía mình. Bộ ngực to lớn đập thẳng vào mắt anh. Dục Nam tiếp tục ra
vào, khuôn mặt vùi vào trong bộ ngực. Diệp Mi ôm lấy đầu anh. Đầu ngửa
lên, hai mắt cô nhắm chặt lại, hưởng thụ. Những tiếng va chạm vang ra từ
chiếc xe thể thao đắt tiền khiến người khác phải đỏ mặt.
Khi Diệp Mi cạn kiệt sức lực gục trên vai Dục Nam thì một dòng nước
đục ngầu liền rót vào cơ thể cô. Tiếng thở hổn hển của cả hai hoà quyện với
nhau. Dục Nam đặt Diệp Mi ngồi lên đùi, âu yếm hôn mái tóc cô, để cô dựa
hoàn toàn vào cơ thể mình.
Diệp Mi một lúc sau cũng tỉnh táo lại dần, bàn tay cô vé những nét vô
định trên cơ thể rắn chắc của Dục Nam. Khuôn mặt xinh đẹp bỗng ngước
lên nhìn.
"Nam à, anh yêu em nhiều không?"
"Yêu nhiều."
"Anh yêu em đủ nhiều để tha thứ cho mọi thứ em làm chứ?"
"Đủ. Tất cả mọi thứ đều đủ
"Anh à, nếu sau này em phản bội anh thì anh sẽ làm gì?"
"Anh sẽ tiếp tục yêu em mà không có bất kì lời oán trách nào."
Dục Nam không do dự trả lời. Anh cúi xuống hôn lấy bờ môi đỏ mọng
bên dưới. Diệp Mi ẩn anh ra. Mắt cô man mác nỗi buồn.
"Em hỏi thật anh đấy. Em không đùa đâu."
"Anh yêu em nhiều hơn để có thể hận em. Anh yêu em suốt kiếp này.
Nếu gặp lại em ở kiếp sau, anh nguyện tiếp tục yêu em. Anh yêu em không
có bất cứ lí do nào. Đơn giản vì anh yêu em thế thôi."