vào cổ Dục Nam. Anh không đề ý liền bị cô đập đúng huyệt, nhanh chóng
ngất đi. Diệp Mi liền đỡ anh lên giường.
Cô cởi áo vét, sắn tay áo sơ mi. Đầu tiên, cô lôi một lọ thuốc và kim
tiêm từ trong tủ đầu giường. Cô mau chóng tiêm vào người Dục Nam.
Thuốc này nhìn hay kiểm tra thì sẽ như một loại thuốc độc loại mạnh,
tiêm vào chết tại chỗ. Nhưng thực chất đó chỉ là một loại thuốc khiến nạn
nhân hôn mê bất tỉnh. Tim đập rất chậm, gần như không đập. Khoảng 12
tiếng trôi qua, sẽ hồi phục lại như bình thường.
Diệp Mi cởi hết quần áo của anh ra. Cô lấy chăn che bớt nửa thân dưới
của anh. Cô cố tình để giường chiếu lộn xộn. Nhìn thoáng qua thì thấy ngay
vừa xảy ra một trận mây mưa. Cô cũng tự véo vào cổ và ngực mình tao nên
nhưng vết thâm rõ nét, trông rất mờ ám.
Diệp Mi ngồu xuống bên giường vuốt ve khuôn mặt của Dục Nam. Cô
hôn nhẹ lên môi anh. Giữa Dục Nam và Dục Khiêm cô không thể lựa chọn
được. Chi bằng một lần nông nổi. Ăn cả, ngã về không. Cô đã thay đổi kế
hoạch của mình vào phút trót. Cô không thể từ bỏ người đàn ông này được.
Anh là tất cả của cô.
Diệp Mi lôi điện thoại ra, gọi vào số vừa nãy. Chỉ trong một tiếng tút,
bầu dây bên kia đã nhấc máy.
"Xong rồi hả? Sớm vậy sao. Tôi tưởng cũng phải mất 1, 2 giờ nữa."
"Đến nhanh đi. Tôi không có thời gian để tám chuyện."
"Được rồi."