ĐỪNG BẮT TÔI YÊU EM - Trang 47

"Thế...chuyện chăn gối ổn thoả chứ?"

Diệp Mi trừng mắt nhìn cô bạn thân. Như Ngọc cười bò trên vô lăng.

"Mình là bạn cậu, cậu có thể cho mình biết số đo thế nào không? Có gì

mình không ngại cướp chồng của bạn thân."

Diệp Mi lẳng lặng nhìn ngoài cửa sổ. Đầu nhắc đi nhắc lại từ "số đo"

của Như Ngọc. Chắc cũng phải tầm....24cm chiều dài ý nhỉ; khoảng 5 hay 6
cm đường kính. Trời ơi, mình đang nghĩ cái gì vậy!!! Biến thái, quá biến
thái.

Thấy cô bạn không nói gì, Như Ngọc tưởng giận bắt đầu quay sang

nũng nịu.

"Mình biết rồi, mình xin lỗi...thôi được rồi, hôm nay mình đãi."

Vừa nghe được 2 chữ "mình đãi" Diệp Mi như bừng tỉnh, hí ha hí

hửng. Mặt mày nở hoa. Như Ngọc liếc mắt nhìn Diệp Mi căm thù. Lại dính
bẫy của con bạn. Số cô thật khổ mà!!!

Chiếc xe dừng lại trước một quán ăn bình dân vô cùng. Trên chiếc

biển nhập nhoạng ánh đèn, dòng chữ "Hoắc Nha Sủi Cảo" mờ mờ ảo ảo.
Đây là quán sủi cảo mà hai cô bạn đã là khách quen từ bé. Mẹ Diệp Mi rất
thích ăn ở đây. Từ đó hai cô nhóc cũng dần thành thói quen, sủi cảo chỉ ăn
đây.

"Ngọc nhi và Diệp nhi à, hai đứa vào đây ngồi đi. Lâu lắm mới thấy

hai đứa đến ăn đấy. Quên bác Khương này rồi sao."

Đó là Khương Thái Khê, chủ quán. Bà là một người phụ nữ bình dị,

theo nghề gia truyền mấy đời bán sủi cảo. Thân hình mập mạp nhanh chóng
bê ra hai bát sủi cảo nóng hổi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.