Bạn không có gì để sợ hay để mất cả, bởi vì đây không phải là con đường một
đi không trở lại.
1.
Chỗ tốt nhất để khai chiến với chủ nghĩa cầu toàn chính là động lực mà bạn
dùng để duy trì nó. Hãy lập danh sách những lợi ích và tác hại của việc cầu
toàn. Có thể bạn sẽ ngạc nhiên khi biết rằng nó không thật sự có lợi cho bạn.
Một khi hiểu ra nó không thực sự giúp ích gì cho bạn, thì bạn sẽ muốn từ bỏ
nó.
2.
Khi sử dụng danh sách lợi ích và tác hại của việc cầu toàn, bạn có thể sẽ
muốn kiểm chứng một vài giả định về mặt lợi ích. Có bao giờ bạn nghĩ rằng
cho dù cầu toàn hay không thì bạn vẫn thành công, và thành công này không
phải nhờ vào sự cầu toàn đó! Sau đây là một thử nghiệm giúp bạn nhìn ra cốt
lõi vấn đề. Hãy thử điều chỉnh chuẩn mực của bạn trong nhiều hoạt động khác
nhau để thấy được mức độ hiệu quả của mình trong các chuẩn mực cao, trung
bình và thấp. Bạn có thể sẽ ngạc nhiên về kết quả. Tôi đã áp dụng phương
pháp này vào các hoạt động viết lách, trị liệu bệnh nhân, và chạy bộ. Trong
mọi hoạt động, tôi đều vui sướng bất ngờ khi phát hiện ra rằng bằng cách hạ
chuẩn mực xuống, tôi không chỉ cảm thấy hài lòng hơn về những việc mình
làm mà còn có xu hướng thực hiện hiệu quả hơn.
Ví dụ, tôi bắt đầu chạy bộ lần đầu tiên vào tháng 1 năm 1979. Tôi sinh sống
ở khu vực nhiều đồi núi và thời gian đầu, tôi chạy chưa đến 250m là đã phải
dừng lại rồi thả bộ, bởi vì khắp mọi hướng đều là đồi núi. Mỗi ngày, tôi đặt
mục tiêu chạy ngắn hơn ngày hôm trước. Kết quả của việc này là tôi luôn hoàn
thành chỉ tiêu một cách dễ dàng. Sau đó, tôi cảm thấy vui vẻ đến mức tôi chạy
xa hơn, hơn cả những gì tôi nhắm đến. Sau vài tháng, tôi đã có thể chạy 11km
trên địa hình dốc với tốc độ khá nhanh. Tôi chưa từng vứt bỏ quy tắc cơ bản –
cố gắng đạt được thành tích kém hơn so với ngày hôm trước. Nhờ vào quy tắc