ĐỪNG KHÁCH SÁO, ANH YÊU EM - Trang 114

Mạnh Văn Phi nói: "Được rồi, bây giờ thì khóa cửa cẩn thận rồi đi ngủ đi."
"Dạ vâng." Phương Tĩnh rất nghe lời.
Mạnh Văn Phi vẫn không an tâm, "Vậy tôi đi đây."
"Dạ vâng, anh Phi đi thong thả."
"Sau khi tôi đi cô phải làm gì?"
"Khóa cửa, đi ngủ."
Mạnh Văn Phi gật đầu. Phương Tĩnh tiễn anh ra cửa, anh lại hỏi: "Khóa
cửa xong thì làm gì?"
"Đi ngủ."
Tốt lắm. Mạnh Văn Phi đứng ngoài cửa, nghe tiếng khóa cửa "tách" một
cái, anh đứng thêm một lúc rồi ra về.
Đêm đó, Mạnh Văn Phi ngủ không ngon giấc vì lo lắng cho Phương Tĩnh.
Muốn gọi điện thoại sang hỏi thăm cô lại sợ quấy rầy giấc ngủ của cô. Hơn
chín giờ sáng anh thức dậy, đầu óc hơi nặng nề, ăn sáng xong thì lên mạng
một lúc, nhịn cho đến mười một giờ hơn mới gọi điện thoại cho Phương
Tĩnh, giờ này chắc cô đã thức dậy rồi.
Phương Tĩnh bắt máy, Mạnh Văn Phi nghe thấy đầu dây bên kia rất ồn ào,
anh nhíu mày hỏi cô: "A Tĩnh, cô đang ở đâu?"
"Ở KFC." Giọng nói của Phương Tĩnh nghe rất có tinh thần, "Hôm nay đến
ca làm thêm của em."
Mạnh Văn Phi nghẹn lời, còn tưởng hôm qua mệt như thế, hôm nay cô sẽ
nghỉ ngơi thật tốt chứ.
Phương Tĩnh ở đầu dây bên kia ngập ngừng rồi nói: "Anh Phi, hôm qua
hình như em uống say, làm phiền anh, thật ngại quá."
Cô cũng biết mình uống say cơ đấy.
"Không sao, không phiền."
"Cám ơn anh Phi. Em phải làm việc rồi, có gì nói sau nhé."
Phương Tỉnh tỉnh táo lại dường như đã lui về khoảnh cách an toàn trước
kia, điềm đạm, lễ phép, khách sáo, thậm chí còn khách sáo hơn trước kia.
Mạnh Văn Phi cầm điện thoại ngồi đó một lúc lâu, anh suy nghĩ rồi soạn tin
nhắn Wechat cho Phương Tĩnh: "Đừng có làm việc bạt mạng như thế, khi
cần nghỉ ngơi thì phải nghỉ ngơi cho tốt."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.