ĐỪNG KHÁCH SÁO, ANH YÊU EM - Trang 212

thấp giọng nói: "Hôm nay là sinh nhật ba mươi tuổi của tôi."
Mạnh Văn Phi kinh ngạc.
Lý Gia Ngọc khoát tay: "Kết quả lại được tên gia hỏa đáng ghét kia tặng
cho một phần quà bất ngờ. Nửa năm này tôi khổ cực, cuối cùng đều công
cốc."
Mạnh Văn Phi nói: "Hôm nay cũng là sinh nhật tôi, ba mươi tuổi."
Lý Gia Ngọc bất ngờ đến mức há hốc miệng.
Sau đó cả hai đều nở nụ cười.
"Được rồi, đây đúng là quà sinh nhật của con rệp kia dành tặng cho chúng
ta." Lý Gia Ngọc ngây ngốc một hồi, "Tôi mời anh ăn cơm, chúc mừng
sinh nhật. Bước sang tuổi mới, ngày mai lại tiếp tục phấn đấu. Hi vọng tôi
có thể nhịn xuống, không đánh chết hắn."
Mạnh Văn Phi bật cười.
Hai người đổi địa điểm ăn bữa tối. Điện thoại của Lý Gia Ngọc kêu không
ngừng, chủ yếu là cấp dưới của cô gọi tới. Tới hơn tám giờ tối, cô nhận một
cuộc điện thoại xong thì nói: "Đã ký, là Hữu Hưng."
Mạnh Văn Phi sững sờ. Lại có thể là Kỹ thuật Hữu Hưng?
Biểu cảm của Lý Gia Ngọc như thể nuốt nhầm phải ruồi bọ: "Công ty cũ
của anh."
Mạnh Văn Phi lắc đầu: "Tôi chưa từng nghe nói Hữu Hưng có nghiệp vụ
này."
"Bây giờ có."
Đúng là ngoài ý muốn, Mạnh Văn Phi khó hiểu. Anh cũng bắt đầu gọi điện
thoại, có cạnh tranh là bình thường, nhưng anh chưa từng nghĩ sẽ là Hữu
Hưng.
Gọi cho vài đồng nghiệp cũ, cũng không có ai từng nghe nói về chuyện
này.
Tình huống có hơi kỳ lạ. Nhưng Mạnh Văn Phi cũng chấp nhận hiện thực.
Đã ký kết, sự tình thành kết cục đã định. Lần này không thành, anh lại phải
nghĩ biện pháp. Nghiêm túc mà nói thì cũng không phải quá tệ, chỉ là trước
đó bàn bạc thuận lợi, cứ nghĩ rằng đã cầm chắc chiến thắng, đột ngột lại
xảy ra chuyện, chênh lệch tâm lý quá lớn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.