ĐỪNG KHÁCH SÁO, ANH YÊU EM - Trang 218

phía Sang Đạt không thông qua. Mấy người kia nghe vậy thì thất vọng kêu
vài tiếng. Mạnh Văn Phi cùng bọn họ vui đùa vài câu, mọi người lại tươi
cười vui vẻ, cũng không quá để tâm. Ông chủ còn thoải mái, bọn họ cũng
không cần quan tâm chuyện này, lần này đầu tư thất bại thì chờ cơ hội lần
sau, dù sao công ty đã có ông chủ chống đỡ. Qua hai ngày là tới ba ngày
nghỉ lễ năm mới, mọi người còn nhân cơ hội nói chuyện nghỉ phép.
Mạnh Văn Phi thông báo xong, trở lại văn phòng tiếp tục liên lạc với Trịnh
Đào, anh gửi tin nhắn, Wechat, còn cả email, nhưng đến tận ngày nghỉ lễ
vẫn không nhận được hồi âm của Trịnh Đào.
Năm mới, Mạnh Văn Phi cũng cho Phương Tĩnh nghỉ phép. Phương Tĩnh
nói cô có kế hoạch đi thăm một người bạn.
"Bạn học sao?" Rất ít khi nghe Phương Tĩnh nhắc tới bạn bè, đến bây giờ
Mạnh Văn Phi cũng chỉ biết có một người là vị lớp trưởng cô từng thích.
Phương Tĩnh lắc đầu: "Em trở về thôn thăm Xảo Tâm, chính là cô gái mà
lần trước anh và anh Khương đến tiệm gặp, em ấy là hàng xóm của em,
không phải người phục vụ trong tiệm. Em ấy đang học đại học, có thời gian
rảnh sẽ tới tiệm giúp đỡ em. Nhà em còn nợ nhà cô ấy một khoản, hai ngày
này em muốn mang tiền qua, vừa khéo có thể trả hết một khoản nợ. Còn có
anh Tôn mà lần trước anh đã gặp ở bên ngoài quán nướng, em cũng phải
qua nhà anh ấy hỏi thăm. Chú Tôn là đại ân nhân của nhà em."
Cuối cùng, Mạnh Văn Phi không nhịn được mà hỏi cô: "Tình trạng trước
kia trong nhà như thế nào, sao lại thiếu nợ nhiều tiền như vậy?"
"Ừm." Phương Tĩnh kéo dài âm cuối, ngẩng đầu nhìn trần nhà, dường như
đang hồi tưởng lại. "Nhà em ấy à, thật ra người một nhà chúng em sống rất
hạnh phúc, thế nên ông trời mới đặt ra nhiều thử thách như vậy."
Mạnh Văn Phi bật cười: "Lại là trích lời của bà ngoại cô sao?"
"Ha ha." Phương Tĩnh gật đầu, "Bà ngoại em rất thông minh, tuy trình độ
văn hóa của bà không cao nhưng bà biết rất nhiều đạo lý. Mọi việc trong
nhà, cơ bản đều dựa cả vào bà. Mẹ em bị bệnh, cha em bận rộn làm việc, từ
nhỏ em được bà chăm sóc."
Mạnh Văn Phi gật đầu, có thể dạy dỗ Phương Tĩnh trở thành người như thế
này thì chắc chắn rất thông minh cơ trí, đáng tiếc anh không được gặp mặt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.