ĐỪNG KHÁCH SÁO, ANH YÊU EM - Trang 216

"Chuyển phát vằn thắn đây." Phương Tĩnh nói.
Tim Mạnh Văn Phi mềm ra.
Phương Tĩnh làm cho Mạnh Văn Phi một bát tô vằn thắn. Nguyên liệu có
đủ trong tủ lạnh nhà Mạnh Văn Phi. Trứng ốp tươi ngon, tôm nõn thơm
ngọt, nước dùng và vằn thắn đã làm sẵn được rã đông, rắc hành lá, bột tiêu
lên, không đến mười phút, hai bát vằn thắn đã hoàn thành.
Thật ra bữa tối Mạnh Văn Phi ăn chẳng được bao nhiêu, lúc này vừa ngửi
mùi đã cảm thấy đói bụng.
Ăn một hơi hết sạch bát vằn thắn, nước dùng cũng uống hết, tâm trạng thật
thoải mái.
Chuyện của Hữu Hưng, so ra vẫn kém vằn thắn A Tĩnh làm cho anh.
Phương Tĩnh chống cằm ngồi bên cạnh, thấy anh ăn ngon miệng, rất vừa
lòng.
Mạnh Văn Phi nhìn chằm chằm cô nửa ngày, xoa đầu cô: "Cảm ơn, tâm
trạng của tôi tốt hơn rồi."
"Đừng khách sáo."
"Nhưng cô quên những lời tôi từng nói rồi sao?"
"Nói gì ạ?"
Mạnh Văn Phi cố tình xụ mặt: "Không phải từng nhắc cô không được đối
xử quá tốt với người khác sao, nếu không được bữa tối rồi sẽ muốn ăn thêm
bữa khuya."
Sau sóng bữa tối ở công ty lần trước anh đã dạy dỗ Phương Tĩnh.
Phương Tĩnh lắc đầu: "Không quên. Nhưng tiêu chuẩn của ông chủ khác
với những người khác." Cô ra vẻ nghiêm túc trả lời, còn rất hợp lý.
Mạnh Văn Phi gắng sức giữ nguyên biểu cảm.
Muốn giết người sao, cô như vậy là phạm quy. Lúc này anh không chỉ tâm
trạng thoải mái mà toàn thân còn cực kỳ sảng khoái.
Mất năm trăm nghìn, so ra vẫn kém chuyện A Tĩnh đối đãi khác biệt với
anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.