ĐỪNG KHÁCH SÁO, ANH YÊU EM - Trang 92

cuối cùng này.
Cậu nhìn thoáng qua Đào Hiểu Lộ, cô đang đỏ mặt, tươi cười nắm lấy tay
cậu.
"Cho nên bây giờ chúng ta chỉ được ngắm trăng không được ăn đúng
không?" Một người bạn nói. "Trông có vẻ rất ngon."
Người này chính là cố ý gây rối. Mọi người lại bật cười.
"Còn món này." Khương Tuấn chỉ một món rau trộn, mơ muối và măng.
Măng non mềm lót bên dưới, phía trên rải mơ muối, nước mơ trong suốt
bóng bẩy được rưới lên trên, vừa nhìn đã thấy thèm. Nhân hạt mơ được để
dưới gốc măng, tạo hình tổng thể rất đẹp mắt. "Món này là thanh mai trúc
mã. Kỷ niệm những năm tháng tôi và Hiểu Lộ đã từng trải qua."
Một anh chàng kêu lên: "Món này thiếu mất một cái bóng đèn nha!"
Mạnh Văn Phi và Khương Tuấn không hẹn mà cùng cầm khăn ăn lên ném
sang: "Cút."
Mọi người cười ha ha. Người bạn ngồi bên cạnh anh chàng kia ấn anh ta
xuống đánh một trận.
Phương Tĩnh cũng cười theo, cô nhìn thoáng qua Đào Hiểu Lộ, phát hiện
cô ấy nhìn lướt qua Mạnh Văn Phi, rồi quay sang nhìn Khương Tuấn, nở nụ
cười với cậu. Khương Tuấn cũng đang nhìn cô, nắm chặt tay cô.
Phương Tĩnh cảm thấy đôi vợ chồng này thật hạnh phúc, quanh đi quẩn lại,
cuối cùng vẫn đứng bên cạnh người mình yêu nhất.
Phương Tĩnh đang cảm thán trong lòng, vừa quay đầu lại thấy Mạnh Văn
Phi đang nhìn mình. Phương Tĩnh khích lệ nói: "Anh Phi, cố lên." Anh tốt
thế này, nhất định cũng sẽ hạnh phúc mỹ mãn như anh Khương.
Mạnh Văn Phi ngơ ngác, anh phải cố lên cái gì?!
Đợi đã, cô ngốc này sẽ không nghĩ là đường tình duyên của anh trắc trở,
nên đồng tình với anh đấy chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.