ĐỪNG LÃNG PHÍ NHỮNG NGÀY ĐẸP TRỜI - Trang 147

ĐỪNG LÃNG PHÍ NHỮNG NGÀY

ĐẸP TRỜI

Jinie Lynk

www.dtv-ebook.com

Có một nơi gọi là "nhà"

Có một điều kì diệu mà cuộc sống ban tặng cho mỗi chúng ta, nơi sẽ

luôn có những người ta yêu thương, nơi sẽ luôn có vòng tay dang rộng chào
đón ta trở về, nơi mà rất nhiều người, có cả tôi, đặt cho nó tên gọi là "bình
yên"; nơi ấy chính là "nhà".

***

Ngày còn trẻ dại, tôi luôn mong mỏi sự trưởng thành, mong mỏi đến

ngày mình lớn lên.

Những ngày ấy, thế giới rộng lớn ngoài kia luôn có sức hấp dẫn lạ kì

với đứa trẻ như tôi.

Mong mình lớn thật nhanh, trưởng thành thật nhanh, chỉ để được rời

khỏi vòng tay cha mẹ, bay nhảy thỏa thích ở những vùng đất mới ấy.

Cho đến một ngày của rất lâu về sau, khi đã lớn đủ nhiều để đi, để bay

nhảy thì lại khao khát cảm giác được trở về "nhà".

Có một nơi được gọi là "nhà".

Mỗi đêm, đi làm về muộn, đi chơi về trễ, sẽ luôn có người đợi cửa,

luôn có mâm cơm dọn sẵn đợi người về ăn.

Mỗi khi ngoài đời nổi bão, trong lòng dậy sóng, chỉ cần bước chân qua

cánh cổng nhà, bất giác lòng lại bình yên đến lạ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.