ĐỪNG LÃNG PHÍ NHỮNG NGÀY
ĐẸP TRỜI
Jinie Lynk
www.dtv-ebook.com
Hoài niệm
Những kẻ lúc nào cũng thích hoài niệm là những kẻ vẫn đang gieo hồn
mình ở dòng sông quá khứ dù thân xác đã bước đến thì hiện tại.
***
Những ngày sống với hoài niệm ấy, tôi như kẻ ngủ vùi trong ký ức,
đẹp đẽ và hạnh phúc. Chưa từng muốn tỉnh giấc, cũng không hi vọng sẽ
tỉnh giấc. Nhưng rồi có lúc, tôi cũng buộc mình phải mở mắt, phải thoát
khỏi giấc ngủ chìm sâu đầy ảo ảnh mà trở về thực tại rõ ràng trước mắt.
Sống với hoài niệm như thể đang tự mình ôm lấy một bó hồng hay
một cây xương rồng đầy gai nhọn, dẫu rằng khắp tay, khắp người đều bị gai
đâm đến ứa máu, cứa đến bỏng rát da thịt, nhưng vẫn cứ khư khư ôm chặt
lấy thứ đẹp đẽ ấy trong vòng tay mãi không buông. Dù đau đó, nhói đó,
nhưng sợ chỉ cần buông tay ra thứ đẹp đẽ ấy sẽ tan vỡ mất, nên cứ ôm chặt,
chặt mãi rồi đổ máu, rồi đau thương mãi thế.
Hoài niệm là thứ đẹp đẽ, mà thứ gì càng đẹp lại càng nguy hiểm, càng
làm người ta đau khi trở về thực tại. Mà những người nhất mực sống với
hoài niệm là những người mang một trái tim cũng như một cơ thể đầy
những vết sẹo không thể chữa lành.
Thật ra, cuộc sống này luôn tồn tại những việc bất khả kháng, mà
chúng ta không bao giờ nắm quyền quyết định. Như việc một ai đó vô tình
bước vào đời ta, như việc một ai đó bỏ ta mà đi,...