ĐỪNG LOẠN! CHUYỆN NÀY KHÔNG KHOA HỌC - Trang 134

Nói xong, anh ta buông tay nhìn bóng lưng thẳng tắp của Đàm Mạt

đang thoáng chốc run rẩy, rồi rảo bước thật nhanh như muốn trốn chạy.
Anh ta thu lại nụ cười, đôi mắt sáng lấp lánh cũng trở nên ảm đạm. Anh ta
nghiêng người dựa vào vách tường, đưa bàn tay vừa nắm cổ tay Đàm Mạt
kia che kín mắt.

Bộ âu phục sẫm màu, mùi hương trúc thơm ngát và thái độ mãi mãi

không thay đổi của Đàm Mạt ...

Trình Tuấn thả tay xuống, kéo lại chiếc nơ cho ngay ngắn, ánh mắt trở

nên lạnh lẽo.

Dưới hội trường tiếng nói cười vang lên rôm rả, Đàm Mạt quay trở lại

gia nhập với đám đông. Cô cầm trên tay ly vang đỏ tìm kiếm bóng dáng
Lạc Hàm.

Anh vẫn chưa quay lại?

Trong lúc cô đang loay hoay đưa mắt tìm, ánh đèn vụt tắt, chỉ còn ánh

đèn pha lên sân khấu, vị MC cầm micro tuyên bố: "Bây giờ xin mời thiên
kim tiểu thư của chủ tịch Hoàng, cô Hoàng San San lên phát biểu đôi lời!"

Một bóng dáng cao gầy lọt vào mi mắt. Bốn phía chìm trong bóng tối,

chỉ có mỗi ánh đèn chiếu vào thân ảnh cô ta thu hút sự chú ý của quan
khách.

Gương mặt Hoàng San San rất đẹp, giống mẹ cô ta như đúc, giọng nói

cũng dịu dàng: "Cảm ơn quý khách đã bớt chút thời gian quý báu đến tham
gia bữa tiệc sinh nhật của ba tôi. Tôi quanh năm ở nước ngoài học tập,
không thể hiếu kính với ba mình. Vào một ngày trọng đại như hôm nay tôi
xin các vị có mặt ở đây làm chứng, sau này San San tôi nhất định sẽ luôn
bên cạnh ba mình, chăm sóc cho ba thật tốt, làm trọn đạo hiếu của phận làm
con." Cô ta nở nụ cười ngại ngùng: "Đồng thời, tôi cũng muốn giới thiệu
đến mọi người bạn trai của tôi, sau này anh ấy sẽ trở thành tân chủ tịch

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.