ĐỪNG LOẠN! CHUYỆN NÀY KHÔNG KHOA HỌC - Trang 197

đi, lại bị Lạc Hàm kéo nhẹ tay cô, ấn ngồi xuống vị trí của mình.

BOSS khẽ nói: "Chơi cùng bọn họ một chút."

"..."

Ba người ngồi xung quanh trêu ghẹo: "Thất thiếu, Đàm tiểu thư mà

thua là chúng tôi không chịu trách nhiệm đâu đấy."

Lạc Hàm mỉm cười vô cùng tự tin: "Không sao. Cô ấy thua, tính phần

tôi."

Sau đó bỏ nhỏ một câu vào tai Đàm Mạt, mí mắt Phương Mạn giật

giật.

Lạc Thất thiếu cong cong khóe môi: "Nếu thắng, mọi người đừng

phàn nàn là tốt rồi."

Đều là cốt cán trong các cơ quan nhà nước, người nào mà không ranh

ma? Kết thúc ván đầu, Đàm Mạt thua nhiều thắng ít. Lạc Hàm nhẹ nhàng
xoa xoa tóc cô, rút một tờ chi phiếu từ trong túi áo: "Nếu đêm nay em thua
hết số tiền này, coi như cũng không hổ thẹn với chức danh tiến sĩ của em."

Đàm Mạt ho nhẹ một tiếng, nghiêng đầu, tránh tay anh, tỏ vẻ 'Anh cứ

kệ tôi'.

Phương Mạn đưa mắt nhìn Lạc Hàm và Đàm Mạt, rồi lại nhìn quân

bài trong tay mình. Mỗi lần chơi mạt chược, nếu không có Khương Tiểu
Cửu, nhất định chỉ một mình Lạc Hàm đại sát tứ phương. Có một lần thua
cả chiếc xe thể thao vào tay anh! Xem ra, quân tử báo thù mười năm chưa
muộn!

Nhưng sự thật chứng minh Phương Mạn vui mừng có hơi sớm!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.