ĐỪNG LOẠN! CHUYỆN NÀY KHÔNG KHOA HỌC - Trang 196

Lạc Hàm nghe điện thoại xong quay vào, nhìn thấy Đàm Mạt và

Phương Mạn châu đầu ghé tai, trông khá ăn ý.

"Tiểu Cửu là Khương Tiểu Cửu, nhỏ tuổi nhất trong hội, tên là

Khương Vĩnh Ân, đang theo học PHD tại Mĩ. Hôm nay cô không gặp được
cậu ấy rồi."

"Em muốn biết cái gì, có thể trực tiếp hỏi tôi." Lạc Hàm ngồi xuống

cạnh Đàm Mạt, rót cho cô ly nước lọc, "Đừng chỉ lo nói chuyện."

... Cô chỉ nghe thôi mà ...

Lão Bát vẫn chưa đến, mọi người quyết định không chờ anh ta nữa.

Chuyện đầu tiên đương nhiên là 'các cán bộ' ở đây tự giới thiệu về

mình. Đàm Mạt cảm thấy giống như đang nghe các vị 'Thủ trưởng' báo
cáo...

Đến phiên cô, Đàm Mạt mở miệng, Lạc Thất thiếu bên cạnh đã nhanh

chân cướp lời: "Tân binh không có kinh nghiệm, đừng bêu xấu ở đây, ăn
cơm thôi."

Mọi người nghe thế, cười thầm, không hỏi nhiều.

Lần đầu chứng kiến cảnh Lạc Thất thiếu bao che khuyết điểm, có hỏi

cũng không có tác dụng gì ... Tiền Bỉnh Huy, công tác trong cơ quan tình
báo, đẩy đẩy gọng kính: Thất thiếu, cậu không nói, bộ chúng tôi không biết
truy tra sao?

Đàm Mạt luôn cảm giác mỗi lần dùng bữa cùng Lạc Hàm đều là cả

một quá trình vô cùng gian nan.

Ăn xong, mấy vị tinh anh muốn đánh mạt chược, Đàm Mạt thấy đã ăn

cơm ké của người ta, cũng không nên ở lâu... Đang lăn tăn tìm lý do chuồn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.