ĐỪNG LOẠN! CHUYỆN NÀY KHÔNG KHOA HỌC - Trang 296

Âm điệu mẹ Đàm mát mẻ: "Chao ôi, nhìn tấm hình kia làm cho mẹ

nhớ đến cha con lúc còn trẻ: Anh tuấn nho nhã, khí chất phi phàm!"

Có người khen chồng mình như vậy sao...

"Cho nên sau khi bà mối nhìn tấm ảnh đó, quyết định giấu luôn! Bà ấy

làm bà mối lâu như vậy, đây là lần đầu tiên nhìn thấy một người đàn ông
đẹp trai đến thế, chỉ sợ là trước đây không có mà về sau cũng sẽ không có
một ai!"

Đàm Mạt đỡ trán: Mẹ... Mẹ diễn sâu quá .... Quá nhiều sơ hở!!!

Cô đứng dậy muốn trở về phòng, lại nghe thấy mẹ Đàm nói thêm: "Mẹ

đã chuẩn bị đồ đi xem mắt, để ở phòng con rồi! Lần này, chỉ thành công,
không cho phép thất bại!"

Đàm Mạt im lặng... Mẹ, mẹ có thể có chút tiết tháo* của giới trí thức

thượng đẳng không ạ...

Đàm Mạt trở về phòng...

Trên giường bày không dưới năm bộ y phục hợp thời trang cùng với

túi xách, trên nền nhà là mẫu giày boot mới nhất mà mẹ Đàm mua sẵn.
Trên bàn trang điểm la liệt các mẫu nước hoa và trang sức.

Đàm Mạt thở dài: Thỉnh thoảng mẹ cô thật sự rất cường hào...

Đàm Mạt cất quần áo và túi xách, dành ra chỗ ngồi cho mình, trong

đầu suy tính nên dùng trang phục và đạo cụ gì cho cuộc gặp cực phẩm ngày
mai thì đột nhiên nhận được tin nhắn của Lạc Hàm: Muốn biết ý nghĩa của
'Sư mẫu' phải không?

Ối! Làm sao anh lại biết lúc ấy cô dùng máy tính tra từ đó chứ?

Ngẫm nghĩ một chút, với IQ của anh, đoán ra cũng không khó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.