ĐỪNG LOẠN! CHUYỆN NÀY KHÔNG KHOA HỌC - Trang 326

Tựa như đã quen với vòng ôm ấm áp của anh, mùi vị ấy vẫn khiến

Đàm Mạt đỏ ửng mặt.

Lạc Hàm thì thầm: "Làm sao bây giờ, anh hối hận."

"Hối hận cái gì?" Cô thật sự không hiểu nổi cuối cùng anh đang suy

nghĩ gì trong đầu nữa.

"Em chỉ có thể là của một mình anh."

"..." Anh đang hối hận vì đã để cô lên tivi sao?

"Sợ không?" Bỗng nhiên, Lạc Hàm chuyển đề tài.

Thông minh như Đàm Mạt đương nhiên hiểu được ý của những lời

này, ánh mắt giận dữ của người nào đó lại tiếp tục kích thích anh: "Không
sợ!"

Nhớ lại mình luôn bị anh đùa giỡn, Đàm Mạt cho rằng tuy luôn bị áp

bức, nhất định phải biết tìm cơ hội biến nô lệ thành 'chủ', cô đá xoáy lại:
"Không phải có anh rồi sao?"

Thần sắc Lạc Boss không chút dao động nhìn cô đáp lời: "Ừm! Em

biết là tốt rồi."

Cho nên nói... Đừng tùy ý khiêu chiến người có IQ cao hơn mình...

Đã bốn giờ chiều, phòng IT dựa theo tin tức Lạc Hàm chỉ đạo, tiến

hành sàng lọc kiểm tra hồ sơ bệnh án của các bệnh nhân bệnh viện tâm thần
được xuất viện trong một năm trở lại đây, tổng cộng có ba người phù hợp
với phác họa chân dung tội phạm. Tổ chuyên án chia làm bốn tổ, ba tổ chịu
trách nhiệm điều tra ba trường hợp này. Một tổ trực ở phòng hình sự.

Năm giờ chiều, điện thoại vang lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.