ĐỪNG LOẠN! CHUYỆN NÀY KHÔNG KHOA HỌC - Trang 353

Đàm Mạt trong vụ án Hoàng Tông Tường trước đó, nên ông ta cho rằng sự
hiểu biết về nhà họ Hoàng sẽ rất giúp ích cho vụ án lần này.

"Cho nên, đội hình sự muốn phái em tới đó." Câu nói đơn giản lại đảo

loạn trái tim Đàm Mạt.

Một loại dự cảm bất thường từ đáy lòng dâng lên. Liên quan đến Trình

Tuấn ... dù sao cô vẫn cảm thấy mọi chuyện sẽ vượt mức tưởng tượng, phát
triển theo chiều hướng khó có thể đoán trước.

"Khi nào thì xuất phát?" Đàm Mạt bình ổn nỗi lòng hỏi.

"Bây giờ em về thu dọn đồ đạc, buổi chiều sẽ xuất phát."

Mãi cho đến khi tụ tập ở sân bay, Đàm Mạt mới biết lần công tác này

cô sẽ đi cùng Tiêu Vũ.

Anh ta vác ba lô trên vai, thoạt nhìn giống sinh viên đi du lịch. Anh ta

trông thấy Đàm Mạt, vui vẻ kêu í ới, vẫy vẫy tay.

Thời tiết Đông Bắc không thể so với nơi này, trong hành lý hai người

đều đựng không ít quần áo chống lạnh.

Trước khi máy bay cất cánh, Đàm Mạt gửi tin nhắn cho Lạc Hàm: Em

phải đi công tác, mấy ngày nữa mới về. Ừm... Nhớ tự chăm sóc mình. PS: I
will miss you.

Gửi xong tin nhắn, hai má Đàm Mạt ửng đỏ. Tiêu Vũ ngồi bên cạnh

cô trêu: "Tiểu sư tỷ, chị gửi tin nhắn cho giáo sư Lạc à?"

Đàm Mạt sửng sốt, sau đó gật gật đầu.

Giống như lần đó anh đã nói: Cả thế giới đều biết em là của anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.