ĐỪNG LOẠN! CHUYỆN NÀY KHÔNG KHOA HỌC - Trang 389

ngồi xổm xuống, mò mẫn trên nền đất.

"Giáo sư Lạc, anh đang tìm cái gì?" Tiêu Vũ xoay người hỏi.

"Tôi muốn biết vì sao lốp xe lại nổ?"

Nếu trên mặt đất không có vật quá bén nhọn, vậy chính là đạn đã bắn

bể lốp xe. Nếu chỉ là súng bình thường, muốn làm được việc này ít nhất
phải năm trong khoảng cách sáu mươi mét. Tuy nhiên, không phải ai cũng
có khả năng làm được như vậy. Điều này chứng tỏ, kẻ bắt cóc Đàm Mạt có
vũ khí, trình độ dùng súng điêu luyện ... Là người của RT sao ... Rốt cục
Trình Tuấn bằng cách nào mới có thể trà trộn vào được!

*

Vì đau dạ dày, Đàm Mạt thức tỉnh. Trong phòng vẫn tối, cô giãy giụa

một lúc, tựa lưng ở đầu giường, đầu khá đau. Đúng lúc này, cửa mở, xuyên
qua ánh sáng cô trông thấy thân ảnh một người phụ nữ đang tiến về phía
cô. Mái tóc cô ta rất dài, dáng đi uyển chuyển, đợi đến khi ả dừng lại trước
mặt Đàm Mạt, Đàm Mạt khẽ run, cô mở miệng dò hỏi: "Hoàng San San?"

Ả mỉm cười, sờ sờ lên mặt tựa như có chút luyến tiếc: "Cô Đàm, trí

nhớ không tệ. Đáng tiếc, tôi không phải Hoàng San San."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.