ĐỪNG LOẠN! CHUYỆN NÀY KHÔNG KHOA HỌC - Trang 391

Thứ ả đưa tới là sữa, cắm ống hút, Đàm Mạt vùi đầu vào đầu gối, suy

nghĩ có chút hỗn loạn. Cô có thể xác định người bắt cóc cô không phải
Trình Tuấn, dĩ nhiên Trình Tuấn không hề biết gì về chuyện này và thái độ
thù địch của cô ta xuất phát từ sự ái mộ đối với Trình Tuấn.

Cô ta làm sao mà biết mối quan hệ giữa cô và Trình Tuấn? Vì sao lại

chọn thời điểm bắt cóc là sau khi cô gặp Trình Tuấn? Là nhân tố gì đã kích
thích cô ta?

Dạ dày đau dữ dội, Đàm Mạt cố sức uống sữa. Chất lỏng lạnh lẽo xen

lẫn cảm xúc chua xót chảy vào thân thể cô. Đàm Mạt cúi đầu, mái tóc dài
đen nhánh xõa ở trên vai. Cô không thể chạy trốn bằng thân thể suy yếu
này.

Làm sao bây giờ... Lạc Hàm... Em nên làm gì bây giờ???

Dưới ánh đèn pha lê lấp lánh, người đàn ông ngồi trên chiếc sofa rộng

lớn, Katy ngồi bên cạnh: "Cậu chủ, sau khi vụ án của Triệu Húc Quang kết
thúc, chúng ta lập tức về Mĩ đi."

Jason chợp mắt không trả lời ả, Katy khẽ dựa lên đùi hắn: "Tài sản của

Hoàng thị chúng ta đã chuyển đi gần hết, hiện giờ người RT chúng ta cũng
đang tiến hành thao tác. Chúng ta không ở đây cũng không ảnh hưởng đến
chuyện kinh doanh, huống chi tổng bộ bên Mĩ vẫn thúc giục ngài trở về."

"Tôi tự có tính toán." Thật lâu sau, Jason đáp lại ả một câu, anh ta ngồi

thẳng người, trừng mắt nhìn ả: "Không cần cô quyết định thay tôi."

Bỗng nhiên Katy gằn giọng, ngữ điệu không dịu dàng như trước: "Cậu

chủ, vì sao tôi không thể?"

Jason từ trên cao nhìn xuống: "Giải thích rõ ràng."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.