ĐỪNG LOẠN! CHUYỆN NÀY KHÔNG KHOA HỌC - Trang 427

Boss: Sao ... em còn vấn đề khác à?

Mạt Nhi: ... Không có ... Ngủ thôi ....

Boss nở nụ cười tà mị: Ừm! Nhưng trước khi đi ngủ không thể thiếu

việc vận động.

Mạt Nhi: Anh làm gì! Như vậy là phi pháp!

Boss: Vậy sao? Vậy ngày mai chúng ta biến nó thành hợp pháp.

Mạt Nhi ứa nước mắt ... Cô còn chưa được phát biểu ý kiến!!!

Gặp gỡ cha mẹ đôi bên mới biết, thì ra bọn họ đã biết nhau từ trước.

Ba của Lạc Hàm có thể từng thấy qua trên tivi, còn ông nội Đàm Mạt

hình như là chiến hữu cũ của ông Lạc Hàm.

Thế giới này thật nhỏ!

Ngày thứ bảy, Đàm Mạt được nghỉ. Sáng sớm, Lạc Hàm lái xe qua đại

viện đón cô. Mấy anh lính gác cổng đã quá quen nên cho anh chạy xe thẳng
vào trong, dừng xe trước cửa nhà Đàm Mạt.

Đàm Mạt đeo balo mini, đi đôi giày bata, buộc tóc đuôi ngựa, trông

không khác cô bạn nhỏ. Lạc Hàm sáng mắt nhìn ngắm, nhưng ngay lập tức
trở về vẻ mặt lạnh nhạt như nước.

"Chúng ta đi đâu đây?"

"Chờ một chút em sẽ biết!"

Chiếc du thuyền màu trắng đậu sẵn ở cảng.

Rời khỏi cảng một quãng khá xa, hai người đứng trên boong thuyền

hóng gió biển, Lạc Hàm bỗng cất giọng: "Em có thể nói không thích anh!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.