ĐỪNG LOẠN! CHUYỆN NÀY KHÔNG KHOA HỌC - Trang 426

Còn chủ nhân căn biệt thự ung dung đứng phía sau mẹ Lạc, trong tay

còn đang cầm điểm tâm, nháy mắt với Đàm Mạt một cái, cười cười.

Mẹ Lạc là người từng trải, nhìn bộ dạng Đàm Mạt thế này bà cũng

đoán ra ... bà nở nụ cười hòa nhã: "Đàm Mạt đúng không?"

Đàm Mạt máy móc gật đầu: "Vâng!"

Dáng vẻ khá lạnh lùng khó gần, nhưng khi lên tiếng nói chuyện thì

quả thật đáng yêu ... Mẹ Lạc lẩm bẩm tính toán: Cũng sắp được ôm cháu
nội rồi!

"Khi nào có thời gian cháu đến nhà dùng bữa cơm? Hay là ... hai gia

đình chúng ta hẹn một ngày gặp mặt... Cháu thấy thế nào?"

Đàm Mạt đưa mắt nhìn Lạc Hàm cầu cứu, Lạc Boss làm như không

thấy.

Và đêm đó, Đàm Mạt nằm trên giường Lạc Hàm xuất hiện mẩu đối

thoại sau:

Mạt Nhi: Giáo sư Lạc ....

Boss: Chuyện gì?

Mạt Nhi: Hai gia đình gặp nhau ... có phải là cách ngày kết hôn không

xa?

Boss: Anh không phản đối cách giải thích này của em.

Mạt Nhi: ...

Nhưng em đã đồng ý gả cho anh đâu!!!

Thấy Đàm Mạt không nói tiếp, Lạc Hàm nheo mắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.