ĐỪNG NHƯ MÂY LANG THANG - Trang 16

được. Chiếc xe chạy với tốc độ chóng mặt. Cô quay phắt lại, trừng mắt
nhìn Minh Nguyên:
- Anh tưởng thế này là khống chế được tôi sao? Không đâu, đừng có tự tin!
Minh Nguyên không buồn trả lời. Anh ta ngó phía trước, im lặng lái xe.
Khuôn mặt không buồn không vui. Từ đó giờ vẫn vậy, anh ta luôn có vẻ
dửng dưng khi bị Thanh Phương nói nặng, vậy nhưng không hiểu sao vẫn
không bỏ mặc được cô. Biết mình bị ghét cay đắng mà vẫn cứ quan tâm,
đôi lúc chính anh cũng không hiểu nổi mình
Chiếc xe rẽ vào một con hẻm rộng, rồi ngừng lại trước một ngôi nhà nhỏ.
Cổng phủ giàn hoa gì đó mà Thanh Phương không biết tên. Cô im lặng chờ
Minh Nguyên mở cửa
Anh ta đi vòng qua phía cô, kéo cánh cửa ra, nói ngắn gọn:
- Xuống đi!
Anh ta có hơi ngạc nhiên khi thấy cử chỉ ngoan ngoãn bất ngờ của Thanh
Phương. Cô bước xuống, đến nhìn vào sân, rồi đứng im chờ
Minh Nguyên đến mở cổng, rồi trở ra lấy chiếc valy cho cô. Hai ngưởi đi
qua khoảng sân nhỏ, vào phòng khách. Thấy Thanh Phương gườm gườm
nhìn xung quanh, anh ta hỏi trống không:
- Thế nào, vừa ý không?
- Nhà này của ai vậy?
- Không cần biết của ai, chỉ nên biết cô có toàn quyền sử dụng, kể cả quyền
bán đi nếu không thích
- Bố thí hả?
- Đừng nói chuyện khó nghe như vậy
Thanh Phương cười như coi thường:
- Nếu là của tôi, tôi có thể đập phá được không?
Minh Nguyên cũng lạnh lùng:
- Cứ làm nếu thích
Anh ta đặt chùm chìa khóa lên bàn, rồi nói ngắn gọn:
- Tôi về
Anh ta đi ra cửa, nhưng chợt nhớ ra,bèn quay lại:
- Còn cái này nữa!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.