ĐỪNG NÓI MÃI MÃI - Trang 155

Max rửa dọn rồi đi vào phòng ngủ để kiểm tra Claire, đảm bảo rằng cô

thực sự ổn. Cô vẫn ngủ say và một màu hồng khỏe mạnh đã bắt đầu trở lại
trên hai má trong khi nằm ngủ. Anh chu đáo xem đồng hồ báo thức của cô
và gạt chuông để đảm bảo là nó không kêu. Cứ để Claire ngủ chừng nào cô
cần. Anh viết lời nhắn ngắn gọn và đặt nó trên đồng hồ rồi ra về. Anh có
vài kế hoạch cần thực hiện và giờ này vẫn còn chưa quá muộn để khởi
động.

Nụ cười khe khẽ làm giảm nét nghiêm nghị trên mặt Max trong lúc anh

lái xe dưới màn mưa ở Houston. Chẳng hại gì nếu dựng Rome dậy khỏi
giấc ngủ say nồng bằng một cuộc điện thoại. Rốt cuộc chính anh ta là kẻ đã
kéo Max ra khỏi chiếc giường anh đang ngủ cùng Claire ba tuần trước đấy
thôi. Định mệnh luôn có cách để cân bằng mọi thứ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.