ĐỪNG NÓI MÃI MÃI - Trang 198

Chương 11

Claire cảm thấy như tim mình vừa ngừng đập. Mọi ý nghĩ trong đầu cô

đều dừng lại chờ đợi giây phút thời gian lại tiếp tục trôi. Cô không thở
được, không nói nên lời, không cử động được. Rồi trái tim cô tiếp tục chức
năng của nó với một cú nẩy khẽ, giải thoát cô khỏi tình trạng tê liệt tạm
thời.

“Cưới ư?” cô khẽ hỏi.

“Mẹ anh sẽ mừng phát điên nếu em chịu lấy anh”, Max nói, dùng ngón

tay anh dò theo đường môi dưới của cô. “Bà gần như bỏ cuộc với anh rồi,
em biết không. Hãy lấy và có con với anh. Anh rất muốn điều đó. Khi nhìn
thấy em ôm Jed tối nay, anh đã nghĩ em thật hoàn hảo khi bế con trên tay,
và anh muốn đó là con của mình.”

Lời cầu hôn của anh không nhắc nhở gì tới tình yêu, nhưng Claire thấy

không cần thiết. Cô có thể chấp nhận thực tế là anh không yêu cô. Cô sẵn
sàng nhận bất cứ điều gì anh cho, sẽ làm mọi việc để có thể khiến anh hạnh
phúc với lựa chọn của mình. Đáng lẽ ra cô phải kiêu hãnh hơn và chỉ chấp
nhận tình yêu, nhưng lòng kiêu hãnh không đem lại gì cho cô ngoài một cái
giường lạnh lẽo và một cuộc đời trống trải. Hạnh phúc mãi mãi về sau chỉ
có trong chuyện cố tích mà thôi.

“Được rồi”, cô thì thầm.

Hai vai Max thả lỏng thật khẽ và anh lùi ra khỏi người cô để nằm xuống

bên cạnh, ôm cô vào sát mình. Bàn tay còn lại lơ đãng vuốt ve bờ vai mượt
mà của Claire và khuôn mặt đăm chiêu. “Thế có nghĩa là em đã tha thứ cho
anh?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.