ĐỪNG NÓI MÃI MÃI - Trang 199

Claire ước gì anh đã không hỏi điều đó; câu hỏi chạm tới một vết thương

còn chưa lành, nhắc cô nhớ đến nỗi đau vẫn còn vương vấn. Cô không
muốn nghĩ tới quá khứ, không phải là lúc này khi vừa mới chấp nhận bước
thêm một bước vào tương lai. Bước đi khiến cô sợ hãi vì tầm quan trọng
của nó. Nếu Max chỉ là một người đàn ông bình thường có lẽ cô sẽ không
cảm thấy bất an đến thế, nhưng anh nổi trội trên mọi phương diện và lòng
cô đầy những hoài nghi về chuyện mình sẽ không bao giờ có thể làm hài
lòng anh.

“Có vẻ như em phải tha thứ thôi, đúng không?”

“Anh không bao giờ muốn làm em tổn thương. Anh chỉ muốn kết thúc

chuyện làm ăn để có thể tập trung vào em. Ngay từ đầu anh đã muốn có em
đến điên lên được”, Max nhăn nhó thừa nhận. “Em đập tan khả năng kiềm
chế của anh, nhưng việc đó khá là rõ ràng nhỉ?”

Cô tìm được một điểm tựa trên vai Max và đặt đầu lên đó một cách thoải

mái. “Tại sao lại rõ ràng?”

Max khẽ bật cười. “Trời ạ, em không tin là lúc nào anh cũng tấn công

phụ nữ trên một chiếc bàn ở tiền sảnh đấy chứ? Em chỉ cần hôn lại là anh
đã phát cuồng lên rồi. Anh không thể nghĩ được điều gì ngoài việc lao vào
em. Cảm giác ấy giống như bị một cơn bão cuốn đi vậy, ta không thể làm gì
khác ngoại trừ phó mặc mình cho nó.”

Chính Claire cũng cảm thấy như vậy, một sự bùng nổ cảm xúc phủ lấp

mọi điều khác trên đời trừ khoảnh khắc này, người đàn ông này. Ký ức về
lần ân ái đầu tiên của họ sẽ làm cô phải đỏ mặt suốt phần đời còn lại, bởi cô
không hề biết mình có khả năng bùng cháy đam mê như thế. Kể từ đó cô đã
bắt đầu mong đợi ngọn lửa bùng lên mỗi khi anh chạm vào mình.

Claire thở dài, đột nhiên mệt tới mức không mở nổi mắt. Max hôn cô rồi

ra khỏi giường và đứng dậy. Claire mở mắt, ngạc nhiên nhìn anh thu thập

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.