ĐỪNG NÓI MÃI MÃI - Trang 200

quần áo và mặc đồ.

“Nếu em chưa đến mức sắp ngủ gật thì ta sẽ bàn các kế hoạch cưới xin”,

Max nói và cúi xuống quấn chăn quanh người cho cô. “Nhưng em mệt rồi,
mai chúng ta lại phải đi làm mà tất cả quần áo của anh lại ở nhà, nên tốt
nhất là anh đi bây giờ.”

Họ còn phải giải quyết tới một ngàn lẻ một vấn đề, to nhỏ đều có, nhưng

giờ Claire không nghĩ được gì. Cô đang buồn ngủ, cơ thể đã thỏa mãn và
mặc dù thất vọng vì anh sẽ không ở lại qua đêm, nhưng cô biết đó là việc
thực tế cần làm. Max hôn cô, bàn tay anh vuốt ve cơ thể cô đầy vẻ sở hữu.

“Anh hy vọng em thích những đám cưới hoành tráng” anh lẩm bẩm.

Claire chớp chớp mắt. “Tại sao?”

“Vì có đến hàng trăm người họ hàng của anh sẽ chết vì căm phẫn nếu

không được mời đi đám cưới này.”

Claire khúc khích cười, co người lại trên giường. Max hôn cô lần nữa,

miễn cưỡng rời đi đến nỗi thiếu chút nữa thì anh đã mặc xác công việc và
trèo vào giường với cô. Cô thật ấm áp, hồng hào và thư thái, anh biết đó là
nhờ làm tình với anh. Không có gì tuyệt vời hơn cảm giác chắc chắn là
mình đã làm cô thỏa mãn và tình cảm của anh bay nhảy từ kiêu hãnh đến sở
hữu và kinh ngạc. Sâu bên trong là sự thỏa mãn tuyệt đối của chính anh.
Đằng sau vẻ lãnh đạm, điềm nhiên của Claire là một bản chất cuồng nhiệt.
Những người khác chỉ thấy chiếc mặt nạ, nhưng cô cháy lên vì anh và ngọn
lửa ngọt ngào ấy đã để lại dấu ấn trên trái tim Max, nó đánh dấu anh là của
cô.

Claire đã ngủ say, hơi thở của cô nhẹ nhàng và đều đặn. Nhìn lại lần

cuối, Max lặng lẽ tắt đèn và rời khỏi phòng ngủ. Họ sẽ sớm chia sẻ cùng
một căn phòng, một cái họ và chiếc nhẫn của anh sẽ nằm trên bàn tay cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.