ĐỪNG NÓI MÃI MÃI - Trang 202

nghiệp Theo. Anh ta chỉ vừa mới có em mà giờ lại phải tìm một trợ lý khác
rồi.”

“Một trợ lý khác?”, Claire ngạc nhiên hỏi lại.

“Tất nhiên rồi. Em không thể tiếp tục làm trợ lý của anh ta sau khi chúng

mình đã cưới. Tối nay chúng ta sẽ định ngày cưới và em sẽ biết khi nào
phải nộp đơn thôi việc. Gặp em ở công ty nhé, em yêu. Cẩn thận.”

“Vâng, tất nhiên rồi”, cô nói và vẫn cầm ống nghe sau khi Max đã cúp

máy, chỉ còn vẳng lại tiếng bíp dài trên đường dây. Cô chậm rãi gác máy và
khẽ cau mày. Anh định bảo cô thôi việc sau khi họ đã kết hôn à?

Claire ngẫm nghĩ về chuyện đó trong lúc tắm. Một mặt cô có thể thấy

rằng cả hai không thể cùng làm việc cho Spencer-Nyle, và vì lương của anh
cao hơn rất nhiều nên hiển nhiên cô sẽ là người phải thôi việc. Mặt khác, cô
đã phải vật lộn nhiều năm mới gây dựng được cuộc sống độc lập, và đối
với bản thân cô việc tiếp tục tự nuôi thân, hay ít nhất là cảm giác mình đang
đóng góp vào cuộc sống gia đình là rất quan trọng. Max không chỉ trông
đợi cô bỏ việc ở Spencer- Nyle; Claire có cảm giác rằng anh muốn cô bỏ
việc hẳn và ý nghĩ ấy làm sống lưng nổi gai ốc.

Họ sẽ có một cuộc sống cùng nhau như thế nào? Cô thậm chí không biết

có tin được tính chung thủy của anh hay không. Phụ nữ tan chảy xung
quanh anh làm sao một người đàn ông có thể miễn nhiễm khi xung quanh
anh ta là vô vàn cơ hội dễ dãi? Nếu thế thì cô lại càng ngu ngốc hơn khi
ngừng việc tự chu cấp cho bản thân. Cô chỉ hy vọng anh sẽ nhận biết được
vấn đề này.

Sáng hôm đó cô không có thời gian gọi về cho mẹ nhưng vào giờ ăn trưa

thì cô có thời gian rảnh. Claire ngồi cắn môi trong lúc lắng nghe tiếng
chuông ở đầu dây bên kia. Cuối cùng cô cúp máy, vừa mừng vừa thất vọng
vì bà Alma không có nhà. Cô cũng không biết cảm giác của mình là gì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.