ĐỪNG NÓI MÃI MÃI - Trang 235

Claire không thể tin mình có thể bay bổng đến thế. Với hai cánh tay khóa

chặt quanh cổ anh, cô vươn người hết cỡ để đặt môi lên môi anh, Claire
nhìn vào đôi mắt màu đại dương xanh thẳm kia và nói, “Vâng”.

Claire bước dọc lối đi trong nhà thờ rộng lớn, cổ điển trong bộ váy satin

màu kem sột soạt và tấm voan thả xuống sau lưng cô. Cánh tay bố cô vững
vàng bên dưới bàn tay cô. Những khuôn mặt thân quen và yêu dấu quay
sang nhìn trong lúc cô đi tới: Rất nhiều khuôn mặt cô mới gặp tuần vừa rồi
hấp háy mắt với cô; Sarah Matthews trắng trẻo và bình yên với hai
đứa con bên cạnh; Derek

Taliferro với đôi mắt màu vàng khôn ngoan trước tuổi đang mỉm cười

khi cậu nhìn cô. Bà Alma, vừa khóc vừa cười mà trông vẫn đáng yêu như
thường. Phu nhân Alicia sáng bừng vì tự hào. Đang chờ đợi cô bên bệ thờ
là chị Martine và các em gái của Max, cả bốn mái đầu vàng óng theo nhiều
sắc độ khác nhau. Rome Matthews đứng bên cạnh Max, đôi mắt đen của
anh tìm kiếm vợ mình ở dưới hàng ghế khán giả và một thông điệp ngầm
được truyền đi giữa họ. Clayton cũng đứng ở đó cùng với hai người anh em
họ của Max.

Và cả Max nữa. Cao lớn và đẹp trai khó tin, và cũng đáng yêu đến mức

chỉ nhìn anh thôi cũng làm cô nhói tim. Hình ảnh của anh mờ đi vì tấm
voan cô đang che mặt, nhưng anh đang nhìn cô và trong mắt là ánh sáng lấp
lánh của mặt nước, giống như một đại dương.

Bố cô trao bàn tay cô cho Max khi anh tiến đến bên cạnh. Viên ngọc trai

trên bàn tay Claire lóng lanh trong ánh sáng vàng từ vô vàn ngọn nến đang
tỏa sáng khắp nhà thờ.

Max ấm áp nắm chặt tay Claire và cô nhìn lên anh. Đôi mắt anh kiên

định. Đôi mắt cô là hai chiếc hố tối bí ẩn, nhưng giữa họ không còn bí mật
nào nữa. Quay về phía bệ thờ, họ bắt đầu đọc lời thề hôn nhân của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.