ĐỪNG NÓI MÃI MÃI - Trang 31

tiêu, một chiếc cúp tình dục đáng được ghim vào tường ở đầu giường, tất
nhiên đây là cách nói tượng hình. Hầu hết phụ nữ chẳng quan tâm gì đến
tôi ngoại trừ việc để làm ngựa giống. Nếu bỏ qua vẻ ngoài chắc họ đều coi
tôi là kẻ không có não. Tôi thích thú sex, tất nhiên - tôi vốn là một người
đàn ông khỏe mạnh mà. Nhưng tôi cũng thích tán gẫu, âm nhạc và sách vở,
tôi càng thích được coi là một con người bằng xương bằng thịt hơn là một
chiếc gối ôm ấm áp.”

Claire quá choáng, tới mức quên luôn cảm giác lo lắng vừa chạy dọc

sống lưng khi anh nhìn cô bằng đôi mắt lạnh lùng dữ tợn khi nãy. “Nhưng
tôi đâu có… Tôi thực sự đâu có theo đuổi anh”, cô lắp bắp.

“Đúng trường hợp của em là ngược lại. Em chỉ nhìn tôi một cái là đánh

giá ngay với khuôn mặt như thế này tôi chỉ có thể là một kẻ chơi bời phóng
đãng, kẻ tự biến mình thành một thứ đồ trang trí trên giường của tất cả đàn
bà.”

Claire kinh hãi; đó đích thực là suy nghĩ lúc đầu của mình và giờ cô thấy

hổ thẹn với bản thân. Vốn là người khá nhạy cảm và vì dễ bị tổn thương
nên cô làm mọi cách để không gây tổn thương cho người khác. Ý nghĩ là
mình đã dễ dàng gán cho người đàn ông này chức danh bình hoa di động
làm cô thấy sợ. Cô có nhiều lý do để giữ khoảng cách với anh, nhưng anh
không biết đến những lý do ấy - với anh, có vẻ như cô đã coi khinh anh là
kẻ nông cạn và vô đạo đức mà không cần tìm hiểu gì thêm. Max đang tức
giận và anh có quyền để làm thế.

“Tôi rất tiếc”, cô khẽ xin lỗi bằng giọng thật thà nhất. “Đúng là tôi đã

nghĩ anh là loại chơi bời, nhưng tôi cũng nghĩ mình không thuộc đẳng cấp
của anh nữa.”

Max vươn người tới, đôi mắt nheo lại. “Em có ý gì? Đẳng cấp của tôi là

gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.