ĐỪNG NÓI MÃI MÃI - Trang 66

và ôm chặt cô đến mức giữa họ sẽ không bao giờ còn khoảng cách nữa.
Ham muốn bùng lên mãnh liệt bên trong khi cuối cùng cô cũng tới nơi và
anh đứng dậy để chào, nhưng Max điều chỉnh lại nét mặt để nó chỉ hiện lên
một vẻ thân ái nhẹ nhàng, bình thản giống như ý cô muốn.

“Buổi sáng bận rộn à?”, Max hỏi trong lúc cúi xuống hôn vào má Claire

trước khi kéo ghế cho cô. Cử chỉ của anh duyên dáng và thản nhiên. Chắc
gặp cô gái nào anh cũng hôn. Claire đau đớn tự nói với mình, nhưng điều
đó không hề ngăn dòng hơi ấm đang dâng lên trong cơ thể cô.

“Chỉ là sáng thứ Hai như thường lệ thôi. Mọi việc đều đã đâu vào đấy

khi tôi ra về vào chiều thứ Sáu, nhưng bằng cách nào đó qua một cuối tuần
thì nó lại rối tung rối mù cả lên.”

Một cô bồi bàn xuất hiện cùng hai quyển thực đơn và họ cùng im lặng

trong lúc chọn món. Họ gọi món và Max quay sự chú ý trở lại với Claire.
“Sáng nay tôi đã dọn vào căn hộ rồi.”

“Nhanh thế à!”

“Tôi chỉ phải mang quần áo đến thôi mà”, Max vừa nói vừa buồn cười.

“Tôi đã mua thực phẩm dự trữ và cả mấy chiếc drap1 cùng khăn tắm mới
nữa…”

Bồi bàn mang cà phê tới cho họ, đưa hai cốc cà phê cùng đĩa lót tới trước

mặt họ một cách nhuần nhuyễn. Nhà hàng Riley nổi tiếng phục vụ nhanh
và hôm nay cô bồi bàn đã làm hết sức mình. Họ thử bắt đầu câu chuyện đến
mấy lần nhưng lần nào cũng bị cắt ngang khi người ta rót thêm cà phê hay
nước lọc cho họ. Nhà hàng đang đông và ồn ã, những tiếng bát đĩa, cốc
chén leng keng không dứt buộc họ phải cao giọng để người kia nghe thấy.

“Claire Anh Benedict! Tôi rất mừng vì gặp hai người ở đây!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.