ĐỪNG NÓI MÃI MÃI - Trang 74

“Đây là Houston. Vịnh Mexico ở ngay sau lưng chúng ta. Không thích

hải sản khác nào không yêu nước.”

“Đặc biệt là tôm chứ?”

“Tôi đặc biệt thích tôm”, Claire liếm môi.

“Tôm sốt cay2 có nằm trong số đó không?” “Có. Chúng ta sẽ ăn món ấy

à?”

“Ừ. Tôi có công thức từ New Orleans nên đây là món tôm sốt cay chính

hiệu đấy nhé.”

“Tôi khó mà tưởng tượng được cảnh anh tất bật trong bếp”, cô nói khi đi

theo anh vào trong căn bếp nhỏ nhưng cực kỳ hiện đại, mọi đồ vật đều
được gắn trong tường và nằm trong tầm với của anh. Một mùi cay nồng hầp
dẫn ngập tràn trong phòng.

“Thường thì tôi không nấu ăn nhưng nếu đặc biệt thích món nào tôi sẽ

học cách chế biến món đó. Tôi còn có thể ăn tôm sốt cay ở đâu được khi về
Anh thăm nhà? Chắc chắn là đầu bếp của mẹ tôi sẽ không bao giờ làm món
ấy. Thêm vào đó, tôi cũng phải học cách làm món pudding Yorkshire cũng
vì cùng lý do như thế chỉ khác lục địa. Bàn đã dọn rồi, em giúp tôi mang đồ
ăn ra nhé?”

Claire khó mà tin được anh chỉ mới chuyển về căn hộ này sáng hôm nay.

Max có vẻ thoải mái như ở nhà và trong căn hộ không có thứ gì chưa được
sắp xếp cả. Mọi thứ đều ở chỗ của nó, như thể đang chờ đợi để anh bước
vào. Bàn ăn đã được bày biện một cách hoàn hảo và khi họ cùng ngồi
xuống, Max khui một chai vang trắng để rót vào ly của họ. Rượu có vị nhẹ
và tươi, đúng thứ cô muốn khi ăn kèm với món tôm sốt cay và cơm trắng.
Cả hai cùng thư giãn, Claire vừa ăn vừa uống nhiều hơn bình thường. Thứ
rượu ấy đẩy một luồng hơi ấm dễ chịu tràn khắp người cô và sau bữa tối họ
tiếp tục uống rượu trong lúc lau dọn và rửa bát đĩa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.