ĐỪNG NÓI MÃI MÃI - Trang 82

“Nhưng chúng con có nghiêm túc đâu! Chúng con chỉ là bạn”, Claire đã

lặp lại câu này thường xuyên tới mức cô bắt đầu thấy mình như một con vẹt
chỉ biết nói đúng một câu.

“Thế không phải là con gặp cậu ấy thường xuyên à?”

Chỉ là ngày nào cũng gặp thôi, nhưng làm sao cô có thể kể với bà Alma

điều đó để nghe không có vẻ như họ đang yêu nhau thắm thiết, đúng như sự
thực được? Đó chỉ là…Ừm, chỉ là một sự hợp tác thôi. Họ trao cho nhau
tình bạn, một mối quan hệ đơn giản và không đòi hỏi.

“Đúng là con có gặp anh ấy.”

“Leigh Adkinson nhìn thấy con ăn trưa với cậu ta hôm thứ Hai, Bev-

Michaels thấy con ăn tối với cậu ta hôm thứ Ba, Charlie Tuttle thì thấy con
đi cùng cậu ta tối qua vào trung tâm thương mại để mua sắm. Ngày nào
cũng gặp! Thế là hơi nhiều đấy, con gái. Nào, mẹ không ép con đâu - cứ để
mối quan hệ tiến triển tự nhiên. Nhưng thực sự là Hamlon và mẹ sẽ thấy
thoải mái hơn nhiều nếu chúng ta hiểu cậu ấy kỹ hơn.”

“Con sẽ đến dự tiệc”, Claire lặng lẽ nói. Thà cô đầu hàng luôn và kết

thúc chuyện này cho xong, vì bà Alma sẽ không từ bỏ.

“Cùng với Max.”

“Con không biết. Hôm nay con chưa nói chuyện với anh ấy. Có thể anh

ấy đã có hẹn.”

“Ồ mẹ không nghĩ vậy”, bà Alma cười khúc khích, “Cảm ơn con yêu.

Gặp lại hai con tối nay nhé”.

Claire cúp máy và cắn môi trong nỗi sửng sốt. Bắt đầu ngày mới hay ho

làm sao! Cuộc điện thoại của bà Alma đến trước khi đồng hồ báo thức của
cô đổ chuông có vài giây. Chà, có lẽ mẹ cô chắc chắn Max không bận

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.