ĐỪNG NÓI MỘT AI - Trang 168

Wu nhìn gã một lúc. “Tại sao chúng ta không đơn giản là đợi rồi hỏi

cô ta?”

“Sẽ thế, Eric.”

Wu chậm chạp gật đầu và quay đi.

Gandle phát hiện ra một bàn kim loại dài trong phòng tối. Gã thử

kiểm tra cái bàn. Vững. Kích cỡ phù hợp. Bạn có thể đặt ai đó trên bàn và
trói chân vào chân bàn.

“Chúng ta mang theo bao nhiêu dây trói?”

“Đủ,” Wu nói.

“Vậy thì làm hộ tao cái này,” Gandle nói. “Chuyển cái miếng trải kia

ra mặt dưới cái bàn.”

Còn nửa tiếng nữa là đến giờ tôi nhận được lá thư ở Bat Street.

Màn trình diễn của Shauna đập vào tôi như một cú đấm móc tay trái

bất ngờ. Tôi lảo đảo, và rồi lãnh đủ lần đếm từ một tới mười. Nhưng một
chuyện lạ lùng đã xảy ra. Tôi nhấc mông lên được khỏi tấm vải bạt. Tôi
đứng thẳng trở lại và giơ tay phủi cái đám mạng nhện đi và bắt đầu di
chuyển vòng tròn.

Chúng tôi ngồi trong xe. Shauna nằng nặc đòi về nhà cùng tôi. Một

chiếc limousine sẽ đón cô vài giờ sau. Tôi biết cô muốn an ủi tôi, nhưng
cũng rõ ràng chẳng kém là cô chưa muốn về nhà.

“Có chuyện này tớ không hiểu,” tôi nói.

Shauna quay sang tôi.

“FBI nghĩ tớ giết Elizabeth, đúng không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.