ĐỪNG NÓI MỘT AI - Trang 171

Cha tôi chết trong một tai nạn ô tô khi tôi hai mươi tuổi. Xe của ông

lật qua một con đê. Theo một nhân chứng - tài xế xe tải từ Wyoming - chiếc
Buick của cha đâm thẳng vào nó. Đó là một đêm lạnh giá. Con đường, mặc
dù gồ ghề, lại rất trơn.

Nhiều người đưa ra giả thuyết - ừ thì dầu sao cũng là đưa ra bằng

những lời thì thầm - cha tôi tự sát. Tôi không tin. Phải, ông đã ngày càng
thu mình và im lặng trong vài tháng cuối cùng. Và phải, tôi thường tự hỏi
liệu có đúng rất cả những việc đó khiến ông càng dễ bị tai nạn không.
Nhưng tự sát? Không đời nào.

Mẹ tôi, luôn là một người yếu ớt có vẻ bị chứng loạn thần kinh chức

năng nhẹ, phản ứng bằng cách dần dần mất đi sự minh mẫn. Bà quả thật đã
rút lui vào cái vỏ ốc của mình. Linda cố gắng chăm sóc bà trong ba năm,
cho đến khi ngay cả chị cũng phải đồng ý mẹ cần được đưa đi chữa trị.
Linda đến thăm bà suốt. Tôi thì không.

Sau vài giây nữa, trang chủ Bigfood hiện ra. Tôi tìm ô tên đăng nhập

và gõ vào Bad Street.

Tôi nhấn phím tab và ở ô mật khẩu tôi gõ Teenage. Tôi nhấn Back.

Không có gì xảy ra.

“Cậu quên nhấn vào biểu tượng Đăng nhập,” Shauna nói.

Tôi nhìn cô. Cô nhún vai. Tôi nhấn vào biểu tượng đó.

Màn hình trở nên trắng. Rồi một quảng cáo của cửa hàng bán CD

xuất hiện. Cái bảng quảng cáo nằm ở cuối trang dập dềnh đi lên đi xuống.
Phần trăm hiển thị chậm chạp tăng dần. Khi nó chạy được mười tám phần
trăm cái bảng biến mất và rồi vài giây sau một thông báo xuất hiện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.