ĐỪNG NÓI MỘT AI - Trang 177

mình. Cô sẽ trở thành cái mà cô thề sẽ không bao giờ trở thành: mẹ cô và
mẹ của mẹ cô.

Thang máy dừng lại. Cô nâng cửa lên và bước ra hành lang. Tất cả

đèn ở trên này đều tắt ngóm. Cô vuốt tóc ra sau và buộc túm lại thành một
cái đuôi ngựa dày. Cô liếc đồng hồ. Gần chín giờ. Tòa nhà vắng tanh. Ít
nhất không một bóng người.

Giày cô nện lách cách trên nền xi măng lạnh. Sự thật là - và Rebecca

đang phải trải qua một thời gian khó khăn để chấp nhận nó, cô là một
bôhêmiêng và kể cả điều này nữa - càng nghĩ về chuyện đó, cô càng nhận ra
rằng, đúng vậy, cô muốn có con, và thành phố này là một nơi quá ồn ào để
nuôi chúng. Trẻ con cần có sân sau và xích đu và không khí trong lành và…

Rebecca Schayes đã gần đi đến quyết định - một quyết định không

nghi ngờ gì sẽ làm gã chồng môi giới buôn bán Gary của cô cảm động run
lên - khi cô nhét chìa khóa vào cửa và mở studio. Cô bước vào trong và bật
công tắc đèn.

Đó chính là lúc cô nhìn thấy gã người châu Á hình dáng kỳ quặc.

Trong một vài giây, gã kia đơn giản chỉ nhìn cô chằm chằm. Rebecca

đứng chết cứng trong cái nhìn của gã. Rồi gã châu Á bước đến bên, gần như
sau cô, và tung một cú đấm vào thắt lưng cô.

Như thể một cái búa tạ vừa quai vào thận cô.

Rebecca khuỵu gối. Gã kia túm lấy cổ cô bằng hai ngón tay. Gã siết

chặt. Rebecca thấy những ngọn đèn sáng rỡ. Dùng bên tay còn đang rỗi
việc, gã thọc sâu những ngón như rìu đập đá vào lồng ngực cô. Khi chúng
chạm đến gan, mắt cô lồi lên. Sự đau đớn vượt quá bất cứ thứ gì cô từng
tưởng tượng ra. Cô cố hét lên, nhưng chỉ có một tiếng ú ớ bị nghẹt thoát ra
từ miệng cô.

Phía bên kia phòng, một giọng đàn ông xuyên qua cơn mơ màng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.