ĐỪNG NÓI MỘT AI - Trang 273

Tôi lấy điện thoại di động mới của mình ra. Tôi xoa xoa cằm trong

một phút và rồi nảy ra một ý tưởng. Tôi nhấn số. Gã đối diện - ông ta đã
ngồi đó đọc báo lâu lắm rồi - liếc trộm tôi một phát. Tôi không thích thế.
An toàn còn hơn là hối tiếc. Tôi đứng dậy và đi dịch ra khỏi tầm có thể
nghe được.

Shauna trả lời điện thoại. “Alô?”

“Lão già Teddy đang gọi đây,” tôi nói.

“Beck? Thế quái nào...?”

“Ba phút.”

Tôi dập máy. Tôi biết điện thoại của Shauna và Linda sẽ bị nghe

trộm. Cảnh sát sẽ nghe thấy từng lời chúng tôi nói. Nhưng tầng dưới chỗ họ
ở có một lão góa vợ tên là Theodore Malone. Shauna và Linda tạt vào chỗ
ông ta suốt. Họ có chìa khóa căn hộ. Tôi sẽ gọi đến đó. FBI hay cảnh sát
hay bất cứ ai cũng không thể nghe lén điện thoại đó được. Kiểu gì cũng
không thể cùng một lúc.

Tôi nhấn số.

Shauna thở hổn hển. “Alô.”

“Tớ cần cậu giúp.”

“Cậu có biết chuyện gì đang diễn ra không hả?”

“Tớ cho là tớ đang bị truy lùng kinh lắm.” Tôi vẫn thấy bình tĩnh một

cách kỳ quặc, bề ngoài là thế.

“Beck, cậu phải đi tự thú.”

“Tớ không giết ai cả.”

“Tớ biết, nhưng nếu cậu vẫn ở ngoài đó...”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.