ĐỪNG NÓI MỘT AI - Trang 272

“Ồ,” tôi nói.

“Ty cho bọn nó ăn. Bọn nó quý Ty.”

“Ồ,” tôi lại nói.

“Đó là lý do tại sao bọn nó vây quanh ông như thế. Bọn nó không

thích ông đâu. Bọn nó nghĩ biết đâu ông là Ty. Hay là một người bạn của
Ty.”

“À há.”

Tôi xem đồng hồ. Tôi đã ngồi đây cả hai tiếng đồng hồ rồi. Nàng

không đến. Có gì đó không ổn. Một lần nữa tôi tự hỏi nếu tất thảy chỉ là
một trò bịp thì sao, nhưng vội xua ý nghĩ đó đi. Tốt hơn là vẫn tiếp tục giả
định những lá thư đó là của Elizabeth. Nếu tất thảy chỉ là một trò bịp, thì ôi
dào, rút cuộc tôi cũng biết thôi.

Dù thế nào đi nữa, em yêu anh...

Lá thư nói thế. Dù thế nào đi nữa. Như thể có gì đó sẽ trở nên không

ổn. Như thể có gì đó sẽ xảy ra. Như thể tôi chỉ nên quên hết thảy và tiếp tục
sống.

Vớ vẩn khủng khiếp.

Tôi thấy lạ lùng. Phải, tôi bị nghiền thành cám rồi. Cảnh sát truy đuổi

tôi. Tôi kiệt quệ, bầm dập và hoảng loạn gần phát điên lên rồi. Ấy vậy mà
tôi thấy mình mạnh mẽ hơn so với tôi những năm trước. Tôi không hiểu tại
sao. Nhưng tôi biết tôi sẽ không từ bỏ. Chỉ mình Elizabeth hiểu tất cả
những việc này - thời điểm hôn, Bat Lady, Teenage Sex Poodles. Suy ra,
chính Elizabeth là người gửi email. Hoặc ai đó buộc Elizabeth gửi. Kiểu gì
thì kiểu, nàng vẫn còn sống. Tôi phải theo đuổi chuyện này. Không có cách
nào khác.

Vậy, làm gì tiếp đây?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.