ĐỪNG NÓI MỘT AI - Trang 270

Cô lấy ra hai tấm vé máy bay. Chuẩn bị. Đó đã luôn là mấu chốt cho

sự sống sót của cô. Chuẩn bị cho mọi tình huống có thể xảy ra. Đó là lý do
tại sao cô đã lên kế hoạch gặp ở đây, tại một công viên công cộng cô biết rất
rõ, nơi cô sẽ có được lợi thế. Cô đã không chịu thừa nhận điều này với
chính bản thân mình, nhưng cô biết khả năng này - không, sự thật này - tồn
tại.

Hết rồi.

Một khe hở nhỏ, nếu từng có một cái như vậy, đã bị đóng sập lại.

Đã đến lúc phải đi. Một mình. Và lần này là vĩnh viễn.

Cô tự hỏi anh sẽ phản ứng thế nào nếu cô không xuất hiện. Liệu anh

có tiếp tục sục tìm trên máy tính những cái email không bao giờ đến nữa?
Liệu anh có đi tìm khuôn mặt những người lạ và tưởng tượng anh nhìn thấy
cô? Liệu có đơn giản là anh chỉ quên đi và sống tiếp - và khi cô thực sự bộc
lộ tình cảm thật của mình, cô có muốn anh làm như thế?

Không quan trọng, sống sót trước tiên đã. Sự sống sót của anh. Cô

không có lựa chọn nào khác. Cô phải đi.

Bằng nỗ lực tột đỉnh, cô dứt mắt quay đi và vội vã xuống cầu thang.

Có một lối ra phía sau dẫn ra Phố 3 Tây, vì vậy cô không cần phải đến công
viên. Cô đẩy cánh cửa kim loại nặng nề và bước ra ngoài. Xuống dưới Phố
Sullivan, cô tìm thấy một chiếc taxi ở góc Bleecker.

Cô ngồi ngả người ra sau và nhắm mắt lại.

“Đi đâu?” người lái xe hỏi.

“Sân bay JFK,” cô nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.