chẳng hạn, văn phòng tư vấn có camera quan sát và có băng quay người ra
vào. Lúc đó cô ấy mới thẳng thắn.”
Ông ta dừng lại.
“Tiếp đi,” tôi nói.
“Rõ ràng rồi còn gì?”
“Nói rõ cho tôi.”
Flannery nhún vai. “Cô ấy muốn tránh cho chính cô ấy và ông, tôi
đoán, sự nhục nhã. Đó là lý do vì sao cô ấy khăng khăng đòi giữ bí mật. Cô
ấy ở chỗ của Gonzalez, bác sĩ Beck ạ. Họ đã ngủ với nhau được hai tháng
rồi.”
Tôi không phản ứng. Không ai nói gì. Xa xa, tôi nghe tiếng một con
chim quác quác. Chắc hẳn là con chim trong phòng đợi. Tôi đứng lên.
Tyrese lùi lại một bước.
“Cám ơn ông đã dành thời gian,” tôi nói bằng giọng bình tĩnh nhất mà
bạn từng được nghe.
Flannery gật đầu với cái rèm cửa sổ.
“Đó không phải là sự thật,” tôi nói với ông ta.
Ông ta không đáp lại. Nhưng rồi một lần nữa, tôi đã không hy vọng là
ông ta sẽ đáp lại.