ĐỪNG NÓI MỘT AI - Trang 348

Shauna, chưa bao giờ là người có những lời đãi bôi hay khôn khéo,

nghe vẫn có vẻ căng thẳng kiểu gì đó và có lẽ thậm chí - khó tưởng tượng
nổi - sợ hãi. Tim tôi bắt đầu đập loạn lên.

“Chuyện gì thế?”

“Chuyện này không nói trên điện thoại được,” cô nói.

“Tớ có thể đến chỗ cậu trong vòng một giờ.”

“Tớ vẫn chưa kể với Linda về chuyện, à ừm, cậu biết đấy.”

“Có lẽ đến lúc rồi đấy,” tôi nói.

“Ừ, okay.” Rồi cô nói thêm, dịu dàng hết sức ngạc nhiên, “Yêu cậu,

Beck ạ.”

“Tớ cũng yêu cậu.”

Tôi nửa bò nửa lết về phía phòng tắm. Đồ đạc trong phòng giúp cho

đôi chân cứng đờ hơi tý là trượt ngã của tôi đứng thẳng được. Tôi đứng
dưới dòng nước cho đến khi nước nóng không còn chảy ra. Nó giúp xoa dịu
những chỗ đau, nhưng không nhiều lắm.

Tyrese tìm cho tôi một bộ comlê bằng nhung màu tía từ bộ sưu tập

Eighties Al Sharpton. Tôi đã suýt hỏi đòi một huy chương lớn bằng vàng.

“Anh định sẽ đi đâu?” anh hỏi tôi.

“Bây giờ đến nhà chị gái tôi.”

“Và sau đó?”

“Đến chỗ làm, tôi nghĩ thế.”

Tyrese lắc đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.