ĐỪNG NÓI MỘT AI - Trang 366

muốn-nghe-gì-cả. Họ tiến về phía thang máy. Carlson nói gì đó vào cái điện
đàm cầm tay. Chúng tôi đều bước ra xa khỏi cửa thang máy, mắt nhìn đăm
đăm trong im lặng.

“Đặc vụ Carlson, anh có nghĩ tôi là kẻ giết người không?”

“Sự thật?” anh ta nói. “Tôi không còn chắc nữa.”

Tôi thấy lời đáp của anh ta thật đáng tò mò. “Dĩ nhiên, anh ý thức

được rằng, tôi không bị bắt buộc phải nói chuyện với anh. Thực ra, tôi có
thể gọi Hester Crimstein ngay bây giờ và tránh khỏi tất cả những thứ mà
anh đang cố làm đây.”

Anh ta khó chịu, nhưng không buồn đốp lại. “Ý anh là gì?”

“Cho tôi hai tiếng.”

“Để làm gì?”

“Hai tiếng,” tôi nhắc lại.

Anh ta cân nhắc. “Với một điều kiện.”

“Gì?”

“Nói cho tôi biết Lisa Sherman là ai.”

Cái tên thực sự làm tôi bối rối. “Tôi không biết cái tên đó.”

“Anh và cô ta được giả định sẽ bay đi khỏi đất nước này tôi qua.”

Elizabeth.

“Tôi không biết anh đang nói chuyện gì,” tôi nói. Thang máy kêu

vang. Cửa xịch mở. Bà mẹ mím môi và cậu thanh niên tuổi dậy thì vai rũ
xuống bước vào trong. Bà ta nhìn chúng tôi. Tôi ra hiệu cho bà giữ cửa.

“Hai tiếng,” tôi nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.