ĐỪNG NÓI MỘT AI - Trang 425

46

Chúng tôi mai táng Hoyt bốn ngày sau đó. Hàng nghìn cảnh sát

mặc đồng phục đến bày tỏ sự kính trọng. Thông tin chi tiết những gì đã xảy
ra tại khu nhà Scope chưa được tiết lộ ra, và tôi không chắc chúng có bao
giờ được tiết lộ. Ngay cả mẹ Elizabeth cũng không đòi nghe câu trả lời,
nhưng có lẽ là do bà sướng điên lên khi con gái đã chết của mình quay trở
về. Nó khiến bà không muốn đặt quá nhiều câu hỏi hay nhìn quá kỹ lưỡng
vào những kẽ nứt. Tôi có thể thấu hiểu.

Bây giờ, Hoyt Parker hy sinh như một anh hùng. Và có lẽ đó là sự

thật. Tôi không phải là quan tòa giỏi nhất.

Hoyt đã viết ra cả một lời thú tội dài, cơ bản là nói lại những điều ông

đã nói với tôi lúc ở trong xe. Carlson đưa cho tôi xem.

“Cái này kết thúc mọi chuyện chưa?” tôi hỏi.

“Chúng tôi vẫn phải tiến hành buộc tội Gandle, Wu và vài tên khác

nữa,” anh ta nói. “Nhưng khi Griffin Scope đã chết rồi, mọi người giờ đây
ai cũng rụt lại cả.”

Con quái vật trong thần thoại, tôi nghĩ. Bạn không chặt đầu nó. Bạn

đâm thẳng vào tim nó.

“Anh đã thông minh khi đến gặp tôi lúc chúng bắt cóc thằng bé,”

Carlson nói với tôi.

“Tôi còn có lựa chọn nào khác?”

“Rất tốt.” Carlson bắt tay tôi. “Bảo trọng, bác sĩ Beck.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.